Lạc Thần thích sữa.
Nhưng lúc ra ngoài mang theo sữa dạng lỏng rất bất tiện, vì vậy lúc Sư Thanh Y chuẩn bị hành lý đã đặc biệt để vào ba lô vài hộp sữa dạng viên cho nàng.
Vũ Lâm Hanh thấy Lạc Thần mặt không chút thay đổi mà ngậm sữa viên, kết hợp với dung mạo cùng khí chất của nàng, đột nhiên có chút buồn cười: "Cậu lại thích sữa cùng những thứ có vị sữa sao? Còn mang theo bên người?"
Lạc Thần ánh mắt nhạt nhẽo: "Cậu không thích?"
Vũ Lâm Hanh cười đến không dừng lại được.
Sư Thanh Y ngồi xuống, nói: "Đừng cười nữa. Ngủ thôi, đợi lát nữa bọn người Thạch Lan sẽ đến thu thập chúng ta."
Lạc Thần yên lặng ngồi bên cạnh,
trán gối lên cánh tay nằm bất động giống như tượng băng.
Quả nhiên là giả vờ đạt trình độ thượng đẳng, tư thế ngủ ba trăm sáu mươi độ hoàn mỹ không một góc chết.
Vũ Lâm Hanh lại lật qua lật lại thay đổi tư thế, một hồi gối lấy bên trái gương mặt, một hồi lại gối lấy bên phải, cứ như đang ngồi trên đống lửa.
Sư Thanh Y xem không chịu nổi: "Cậu ngay cả giả bộ ngủ cũng không được sao?"
Vũ Lâm Hanh hừ một tiếng, nói: "Tớ giả vờ là bậc nhất."
Sư Thanh Y khinh bỉ nói: "Vậy cậu ở đây lăn qua lăn lại làm gì?"
Vũ Lâm Hanh tỏ vẻ kháng nghị: "Tớ chỉ là đang cân nhắc, muốn cho bản thân một cái tư thế ngủ đẹp một chút, dù sao dù sao cũng là chờ quần chúng đến xem mà."
"Được rồi, hy vọng lúc bọn họ đến xem tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968331/quyen-2-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.