Sư Thanh Y gắt gao ôm lấy lưng hắn, bởi vì Tào Duệ không ngừng hít vào lãnh khí mà phát ra run rẩy, vì vậy tay nàng cũng theo đó run lên: "Hồ Điệp là ở chỗ đó sao?"
"Không, ở trong thôn." Tào Duệ nghiến chặt răng, giọng nói mơ hồ không rõ: "Tìm ông chủ... dẫn đường."
Trong lòng Sư Thanh Y vẫn tràn đầy nghi vấn, biết rõ thời gian có hạn nên gấp rút muốn hỏi tỉ mỉ hơn nữa, nhưng không ngờ bệnh tình của Tào Duệ đột chuyển biến xấu cuối cùng không thể hỏi thêm được gì.
Trong lúc hai người ôm nhau, bầu không khí quỷ dị ngưng đọng. Tào Duệ đột nhiên quát to một tiếng, đem Sư Thanh Y đẩy ngã trên giường bệnh, sau đó cưỡi ở trên người nàng đồng thời bóp cổ nàng,
Tào Duệ tê tâm liệt phế rống lên, đôi mắt đầy tơ máu, liếc mắt nhìn một vật nhỏ đeo trên cổ mình, dường như đang tuyệt vọng ám chỉ đều gì với Sư Thanh Y.
Trên chiếc cổ tái nhợt của hắn đeo một sợ đây màu đen, trên đó treo một vật trông giống như bùa hộ mệnh, trong lúc giằng co, bùa hộ mệnh kia kịch liệt lắc lư, gần như sắp rơi ra.
Sư Thanh Y nhìn ra ý đồ của hắn, trong lúc giãy dụa đưa ta chụp tới, mượn việc tự vệ để ngụy trang, kéo mạnh vật đeo trên cổ của hắn xuống rồi nắm chặt trong lòng bàn tay.
Tuy rằng Tào Duệ vẫn còn vài phần lý trí nhưng đôi tay kia cũng giống như kìm sắt, hơn nữa là thực sự dùng lực. Sư Thanh Y bị hắn bóp cổ thực sự khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968313/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.