Nghe được câu nói đầy bất an của Sư Thanh Y, chân mày của Lạc Thần cau lại, bất quá lúc buông Sư Thanh Y ra vẻ mặt vẫn điềm tĩnh không lưu lại dấu vết nào.
Thần sắc của nàng không có gì khác thường, trước sau như một hết sức bình tĩnh: "Chị muốn hỏi em vài vấn đề được không."
Sư Thanh Y đưa tay xoa nhẹ sau gáy, mượn đó để giảm bớt áp lực trong lòng, đồng thời ngước mắt nhìn nàng: "Chị nói đi."
"Em và Chúc tiểu thư quen biết từ khi nào?"
Sư Thanh Y trong tích tắc có chút ngơ ngẩn, tốt xấu gì cũng đem ký ức nhiều năm trước đây đè xuống, giọng nói bình ổn nói: "Là năm mười tám tuổi. Khi đó em sinh bệnh, trạng thái tinh thần không tốt, Cẩm Vân cũng bắt đầu từ khi đó trở thành bác sĩ tâm lý chữa trị cho em."
"Xem ra cô ấy so với em cũng không lớn hơn bao nhiêu, năm em mười tám tuổi, cô ấy cũng còn rất trẻ tuổi."
Ngữ khí của Lạc Thần rất tự nhiên, vốn là thăm dò nhưng thoạt nhìn lại giống như đang cùng Sư Thanh Y nói chuyện phiếm: "Nếu như vậy, xem ra cô ấy rất xuất sắc."
"Cẩm Vân nàng đúng là rất giỏi." Sư Thanh Y tự đáy lòng mà nở nụ cười: "Trên phương diện học tập, nàng là thiếu niên thiên tài, lúc còn rất nhỏ thì đã vượt qua vấn đáp để ra nước ngoài du học. Lúc nàng đến nhà của em chỉ mới hai mươi tuổi, so với em lớn hơn bốn tuổi."
Lạc Thần không nói chuyện, môi mỏng khẽ nhếch.
Sư Thanh Y nhìn ra ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968311/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.