Bất quá nếu đối phương nhìn thấu thật giả, nhưng không trở mặt nói rõ ra, còn cho mình một lối thoát, mình cũng không thể không biết điều. Trần Cảnh Phát là một người hiểu chuyện, bà chủ Sở này trước đây chưa từng lộ diện, hôm nay đột nhiên tự mình đến đây lấy hàng, nhất định là cô ta phát hiện ra nghiên mực cổ trong đám hàng lúc trước có vấn đề, nay đến đây để nhắc nhở Trần Cảnh Phát.
Cửa hiệu Vô Sắc không thể để mất khách lớn như Mặc Nghiễn Trai, để bảo toàn buôn bán sau này, Trần Cảnh Phát chỉ có thể cười giả lả mà nói: "Nếu bà chủ Sở không thích lọ thuốc hít này, không lấy cũng không sao, lấy bốn cái còn lại là tốt rồi. Tôi cùng với lão Dương là người quen cũ, tuy mới gặp mặt bà chủ Sở lần đầu, sau này cơ hội hợp tác vẫn còn rất nhiều, hy vọng được bà chủ Sở chiếu cố nhiều hơn. Nhân lần đầu gặp mặt, hôm nay tôi tặng cho bà chủ Sở một món đồ chơi nhỏ, chọn bốn tặng một, xem như là lấy chút cảm tình đi. Trong ngăn kệ phía bên phải của cửa tiệm, bà chủ Sở nếu để ý, thì hãy chọn một cái ưa thích mang về."
Lần trước, nghiên mực cổ được làm giả kia khiến Trần Cảnh Phát lời ra một số, hôm nay có vẻ số tiền kia vô luận như thế nào cũng phải nhả ra. May mắn là đám đồ trêи ngăn kệ phía bên phải kia đều rẻ hơn so với nghiên mực cổ, Trần Cảnh Phát sẽ không thiệt thòi, lại xem như lấy được chút cảm tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/237464/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.