Trước đây ở trong lăng mộ Sở Vương Phi, ta cũng từng bị một con đại hắc xà quấn lấy thắt lưng tha đi, cái loại cảm giác này khi hồi tưởng lại, quả thực sống không bằng chết. Hơn nữa khi đó trêи mặt đất của lăng mộ Sở Vương Phi đều lót gạch, bên ngoài thô ráp, thân thể trực tiếp cùng mặt đất ma sát tiếp xúc, da thịt đều bị chà sát đến mức cuốn xoắn lại, khắp nơi đều là vết máu, vô cùng thê thảm.
Nhưng ngay lúc này đây, cành cây quỷ dị kia nắm lấy là chân của ta, mà không phải thắt lưng, ít nhất không bị chèn đến độ ngực không thể thở được nên ít đau đớn hơn. Lần này ta bị nó quấn ở mắt cá chân, chân hướng về phía trước, đầu hướng trêи mặt đất trượt nhanh, vô cùng may mắn là trêи mặt đất lót một tầng dịch thể ướt nhẹp, dính trợt cực kỳ, cùng với những cục gạch thô ráp ở lăng mộ Sở Vương Phi xa xôi kia là bất đồng, chí ít sẽ không đem da thịt ta tàn phá.
Thế nhưng cái loại này trơn trượt, giống như cảm giác mặt băng trượt, thật sự là làm người ta rợn cả tóc gáy.
Rất nhanh ta đã bị cành màu đen kia lôi kéo trượt ra xa một khoảng cách. Ta trước kia đem chủy thủ rút ra cầm ở trêи tay, lúc này vẫn muốn thử cắt đứt cành cây ràng buộc trêи mắt cá chân, thế nhưng trượt thế này, căn bản không có biện pháp điều chỉnh góc độ tới gần mắt cá chân. Ta cũng từng thử đem giày trêи chân đạp ra, mượn cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782092/quyen-4-chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.