Nhị… Bá…?
Ta buông Đoan Yến ra, nhìn lại kẻ điên đầu tóc bù xù, trêи người mặc hắc rách tung tóe, bị Lạc Thần áp chế quỳ trêи mặt đất, lưng hơi còng. Khi còn bé, ta ít tiếp xúc với Nhị Bá, căn bản không lưu lại chút ấn tượng gì về ông ấy, hơn nữa người trước mặt bộ dạng không giống người cũng không giống quỷ, ta càng không nhận ra.
Chỉ có điều tay hắn lúc chống xuống đất trắng bệch, ngón tay trương phình gần như trong suốt, căn bản không giống tay của người sống, ngược lại rất giống tay của người chết. Lúc nãy, Thất thúc bắn một tiễn xuyên qua ngực hắn, đổi lại là người thường sớm đã chết, nhưng hắn như dã thú phát cuồng, cực kì giãy dụa khiến người ta sợ hãi.
Thất thúc ném đại đao xuống, đi đến đây, cẩn thận xem kẻ điên quỳ trêи đát vài lần, trêи mặt không có huyết sắc, quay đầu hét lớn với Lạc Thần: “Lạc cô nương, mau thả hắn, hắn… hắn… là nhị ca của ta!”
Lạc Thần giật mình, vừa vặn lúc này, người nọ trêи mặt đất ra sức giãy giụa. Lạc Thần hai vai run rẩy, chân phải dời mượn lực, cố gắng hết sức giữ chặt người nọ, thấp giọng nói: “Mặc kệ hắn có phải là nhị ca của ngươi không cũng không thể thả ra.” Nói xong, ánh mắt lạnh lùng nhìn trêи mặt đất: “Ngươi thấy rõ rành, hắn bị ngươi bắn một tiễn nhưng trêи người lại không có vết máu nào, lúc nãy hắn bị chúng ta đánh mấy chỗ cũng không đổ máu.”
Ta đứng lên giúp Lạc Thần giữ chặt bả vai người nọ, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782087/quyen-4-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.