Ta cúi đầu nhìn xem, trêи cổ người kia đeo một cái ấn bài nhỏ màu đen, không biết từ khi nào đã theo vạt áo lộ ra bên ngoài. Lúc này mới hiểu ra tại sao khi nãy hắn hành động như vậy, nguyên lai chính là do nhìn thấy khối Thiên quan phương ấn của ta.
Thiên quan phương ấn này chính là di vật mẫu thân lưu lại cho ta, ta cũng thiện tiện nói cho hắn biết: “Là mẫu thân ta để lại.”
Tuy nói là di vật của mẫu thân, nhưng là nếu thật sự xét nguồn gốc, ấn bài này vốn thuộc về Côn Luân, có thể xem như một dạng dấu ấn ký hiệu của nàng. Về sau Côn Luân mang ấn bài này tặng cho mẫu thân của ta, bảo hộ phúc trạch cho nàng. Qua lại cuối củng chuyển giao, đeo trêи cổ ta.
Bất quá Lão Thất rõ ràng bị kinh hoảng, run run giọng nói: “Nàng cuối cùng lại lấy chồng…Nàng cuối cùng lại lấy chồng…”
Ta lập tức bị phản ứng của hắn khiến cho ʍôиɠ lung mơ hồ: “Vậy là sao? Ngươi biết mẫu thân ta sao?” Nam nhân bên kia cũng lầu bầu nói với Lão Thất: “Thằng nhỏ này, ngươi bị ma chụp hay sao? Ngươi có ý tứ gì? Ngươi còn biết mẫu thân của nha đầu kia hay sao?”
Lão Thất kia thế nhưng không đáp, chỉ quay sang tiếp tục hỏi ta: “Mẫu thân ngơi hiện giờ có tốt không? Thân thể vẫn mạnh khỏe chứ?”
Ta tuy cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn nhè nhẹ thở dài đáp lời hắn:”Mẫu thân ta sớm đã qua đời từ nhiều năm trước, làm sao có thể vẫn khỏe mạnh được đây.”
Lão Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782075/quyen-4-chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.