Ta giơ hỏa chiết tử lên, tỉ mỉ quan sát khắp bốn phía. Nhưng tuyệt không tìm được bóng dáng Hoa Tích Nhan đâu, trong lòng không nén khỏi một trận buồn bực. Lúc này, Lạc Thần cùng Vũ Lâm Hanh lại đều đã ngừng quan sát hình ảnh nữ tử trêи bích họa, xoay người lại, nhìn ta. Sắc mặt Vũ Lâm Hanh trở nên có chút khó coi, cất giọng nỉ non hỏi:”Sư Sư, không phải là ta sinh ảo giác nghe nhầm chứ? Ta tựa như nghe được giọng nói của nữ nhân kia…”
Ta lắc đầu, trả lời:”Ngươi không có nghe nhầm, chính là Hoa Tích Nhan đã gọi ta.” Nói xong men theo hành lang tiến tới một chút. Đi được vài bước ta bỗng phát hiện ra trước mắt là một hành lang mộ khác đột ngột xuất hiện chắn ngang trước mặt. Cả hai lối đi giao vào nhau tạo ra một hình chữ ‘Tỉnh’ (井).
“Tích Nhan…… cô nương, người ở đâu?”
Ta đứng tại chỗ ngã giao nhau, nhìn bóng mình chảy dài trêи mặt đất, cộng thêm bởi vì ánh lửa lay động mà trở nên nhè nhẹ đong đưa, nội tâm vô cớ trỗi lên một trận kϊƈɦ động. Đúng lúc này, ở bên cạnh lại đột nhiên vươn ra một cánh tay, thoáng cái liền kéo ta về phía lối đi bên trái. Ta đang lúc không phòng bị, bản năng liền “A!” lên một tiếng. Khó khăn lắm hồi đầu trông lại, mới có thể thấy được Hoa Tích Nhan đang đường đường đứng ở phía sau lưng. Lúc này, ánh sáng từ hỏa chiết tử trong tay phất lên mặt nàng, thế nhưng lại khiến cho khuôn mặt ôn nhu kia cư nhiên mang theo chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782007/quyen-3-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.