Ta nắmbức tượng điêu khắc hình nữ tử bằng gỗ vẫn chưa hoàn chỉnh đó trêи tay, quan sát cẩn thận một lát, nhưng cũng không nhìn ra được cái gì, chỉ là nam tử đột nhiên biến mất ngay trước mặt đó vô cùng kỳ quái, trong lòng ta đang suy nghĩ, liền đưa bức tượng điêu khắc đó lại cho Lạc Thần, muốn nghe thử ý kiến của nàng.
Lạc Thần liếc mắt một cái, mới nói: “Thứ này rất có thể là một vật luôn ở bên người nam tử đó, mặc dù vẫn còn chưa thành hình, nhưng mà Thanh Y ngươi xem, ” Nàng chỉ vào những đường hoa văn trêи bức tượng điêu khắc, giải thích: “Loại gỗ này vốn rất thô ráp, nhưng pho tượng điêu khắc này rõ ràng là vô cùng bóng loáng, dường như những đường hoa văn bên trêи đã bị người nào đó dùng tay vuốt lên vậy, chắc hẳn nam tử kia thường xuyên lấy ra ngắm nghía nên mới đến mức như thế này.”
Ta cầm lại, sờ sờ thử, quả nhiên bức tượng điêu khắc bằng gỗ này vô cùng nhẵn nhụi, chạm vào rất trơn và mềm, nhất là ở chỗ bả vai.
Ta có chút nghi ngờ: “Nếu có thể dùng tay ma sát tới mức gỗ bằng phẳng, đủ để thấyđược người đó yêu thích vật này bao nhiêu, nhưng mà tại sao không khắc luôn khuôn mặt của nàng?”
Lạc Thần lắc đầu, nhíu mày nói: “Chuyện đó không đáng bận tâm, quan trọng hơn chính là tình cảnh của chúng ta. Hiện giờ ngoại trừ ba người chúng ta, còn có người khác cũng ôm một mục đích nào đó mà đi vào đây, trong đó gồm có...” Ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781995/quyen-3-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.