Sáng sớm ngày thứ hai, ta cùng với Lạc Thần dắt ngựa bước qua nắng sớm xuất môn.
Đại môn phía sau tịch mịch đóng lại, canh giờ rất sớm, vạn vật giống như đều đang ngủ say, không người đưa tiễn.
Đứa nhỏ Trường Sinh này luyến tiếc chúng ta rời đi, đêm qua ta phải dùng không ít công sức mới khuyên nàng ngừng tiếng khóc, sáng nay ta trộm nhìn, thấy nàng ngậm ngón tay nhỏ bé đang nghiêng thân mình ngủ say sưa, lông mi mềm mại che trêи đôi mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn hồng, trong lòng bỗng dưng dâng lên một trận chua xót.
Ta luyến tiếc Côn Luân bao nhiêu thì cũng luyến tiếc nàng muội muội nhu thuận đáng yêu này như vậy.
Cuối cùng vẫn phải lên đường.
Hành trình chúng ta đi Cô Tô cũng không phải thực vội, dọc theo đường chậm rãi mà đi song song nhau, vừa đi vừa ngắm cảnh, ta có nàng bầu bạn bên cạnh, tuy là một đường phong trần, cũng thật là thú vị. Ngạo Nguyệt cũng đi cùng chúng ta, ta cùng Lạc Thần cưỡi ngựa đi đường chính, Ngạo Nguyệt thì một đường ẩn giấu đi theo, khứu giác của nó cực kỳ nhạy bén, mặc kệ chúng ta đến nơi nào, đều có thể dễ dàng tìm được chúng ta.
Hôm nay thời tiết tốt, gió nhẹ ấm áp, ta cùng với Lạc Thần rẽ qua một khúc cong, liền thấy phía trước có một quán trà nhỏ, thong thả cắm một cây cờ trêи đó.
Nơi này nằm ở một chỗ náo nhiệt trung tâm trêи đường, thương lữ cùng với giang hồ nhân sĩ lui tới rất nhiều, trong quán trà đã có rất nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781972/quyen-3-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.