Hiện tại là năm bao nhiêu?
Trong triều ai đang ngồi trêи ngai vị hoàng đế, ta một mực không biết.
Thời gian, đối với một người như ta mà nói, chẳng qua đều vô dụng, cảm tình cũng giống vậy.
Cho dù hoa nở sáng lạn lóa mắt thế nào, ta cũng không thể ngắm. Rốt cuộc nhiều năm trôi qua, ta quay đầu nhìn lại thấy hoa nở hoa tàn không biết bao nhiêu lần, mà ta vẫn chỉ là một dạng.
Trong tận đáy lòng, ta chán ghét cuộc sống như vậy.
Mà cũng từ trong sâu nhất đáy lòng, vẫn có một cái thanh âm nói chuyện, ta mỗi đêm lắng nghe, nghe thấy nó nói với ta: “Trọn đời cơ khổ”.
Trọn đời cơ khổ.
Không thể yêu, không thể hận.
Đây là kiếp oán của ta, là nhân hối của ta.
“Cô….cô nương ngươi ngàn vạn lần đừng đi tới phía trước….. Đừng đi tới phía trước, phía trước… Phía trước.. Có… Có..”
Ngăn ta lại là một trung niên nam tử thái độ nghiêm trọng tới mức cà lăm, hắn lúc này gấp gáp đến độ quắn quéo, mặt trướng đỏ bừng. Ta chờ hắn hồi lâu, hắn mới nói đầy đủ: “Phía trước….Có ….có quỷ…. Ăn thịt người, rất hung ác!”
“Quỷ?”
Ta cảm thấy sự hoảng sợ trong lời hắn nói, nhìn hắn vươn cánh tay cường tráng ngăn lối ta đi đến, bộ dạng chắc là một một thôn dân thuần phác sống gần đây.
” Đa tạ nhắc nhở.”
Ta đẩy cánh tay đang chặn đường của hắn ra, chân không hề dừng lại, hướng khu rừng sâu kia đi tiếp, đằng sau truyền đến tiếng la lên vì không ngăn được của hắn.
Quỷ sao?
Ta gặp rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781966/quyen-3-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.