Ta chỉ biết chính mình như phát hỏa, sinh một hồi bệnh nặng.
Cứ như bị cháy sạch, cả thân thể như bị nước sôi làm cho bỏng rát, đau, mà trong đầu lại hiện ra một mảnh bầu trời đêm hắc ám, nơi đó chỉ duy nhất lộ ra một vòng minh nguyệt.
Ta cả đời chưa từng gặp qua mặt trăng tròn nào sáng ngời như vậy, lơ lửng ở trêи đầu như thể với tay một cái cũng có thể chạm vào ánh trăng màu bạc kia.
Ta quá mệt mỏi, an vị dưới ánh trăng nghỉ ngơi. Không biết từ khi nào trước mặt lại xuất hiện một áo trắng nam tử, đang đứng chống một cây dù trúc. Hắn ngày thường trông rất tốt, sắc mặt nho nhã, cả người yên lặng như một bức tranh yên vũ Giang Nam.
Sau đó hắn mở miệng cùng ta nói chuyện, liên miên cằn nhằn không ngừng nói, hắn ước chừng có vẻ rất kϊƈɦ động, mặt đều đỏ lên, cả người bắt đầu điên cuồng, mà cặp mắt mưa tuyết lượn lờ con ngươi như trước gắt gao trừng ta, càng không ngừng bảo ta là Thiều Nhi.
Thiều Nhi cái gì cơ chứ?
Thật là một kẻ dông dài.
Ta không đủ kiên nhẫn để nghe, liền phất tay bảo hắn đi, không thể tưởng được hắn cuối cùng cũng chịu đi. Rồi đến đây lại có một hắc y nam tử cùng một nữ tử một thân mặc áo lông cừu ngân sắc. Nam tử này cùng nam tử mặc trang phục sa hoa trêи bích họa ở cổ thành kia là cùng một dạng, tuấn mỹ uy nghiêm, còn nàng kia, rõ ràng đó là nữ tử giống ta ở trong quan tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781963/quyen-3-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.