“……” Lạc Thần ở bên cạnh ôm lấy thắt lưng của ta, nhìn ta không nói được một lời, môi mỏng trắng bệch, không có chút máu nào.
“Ngươi định bảo ta nói bậy…” Ta khàn khàn hướng nàng ngập ngừng nói, “Long Câu này chôn vùi nhiều năm như vậy, ta như thế nào mà nhận ra cây đào?.. Nhưng nó là chân thật đứng ở kia,… Lạc Thần.. Đầu ta đau quá..” Lúc này trong đầu ta cực kỳ hỗn loạn, hai bên thái dương đập thình thịch, nói năng cũng trở nên lộn xộn.
Nàng đưa tay xoa xoa mồ hôi trêи trán của ta, ai ngờ đang ở lúc này, từ cây hoa đào lại truyền đến một tiếng rầm, đúng là một người ở trêи cây nhìn xuống dưới, làm ta và nàng thật sự hoảng sợ. Theo góc độ này ta nhìn lại, vừa lúc hé ra khuôn mặt trắng trẻo như ngọc, nhỏ nhắn tinh xảo, mắt đen to tròn giống như mặc ngọc tinh thuần, mà kia hai lúm đồng tiền phấn màu đào hồng chiếu đến bốn phía, cực kỳ ngọt ngào động lòng người.
” Trường Sinh?!” Ta nhận ra người mới tới, nhất thời kinh ngạc không thôi.
Trường Sinh cười hì hì đung đưa trêи cây, nhẹ nhàng rơi xuống đất, mơ hồ tưởng rằng tiểu hài tử này tựa như hồng hạc không có thật. Lạc Thần vội chìa tay nâng ta dậy, đã thấy Trường Sinh tiến gần đây, đôi mắt như ngọc trai đen nhiễm ý cười, thanh âm cũng ngọt ngào như mật đường nói: “Tỷ tỷ, chúng ta lại gặp mặt! Trường Sinh rất vui.”
Ta cả kinh nói: “Trường Sinh.. Ngươi.. Ngươi như thế nào ở chỗ này?” Đứa nhỏ đẹp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781953/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.