“Ta…… Ta……” Ta đỏ mặt lên nói quanh co, nhất thời không biết như thế nào đáp lại, trong lòng tự nói cô nương nếu không phải là lần đầu tiên ta đến đây, thì thật là kinh hãi thế tục.
Vũ Lâm Hanh thấy ta bị mấy nữ tử lẳng lơ kia làm khó, một bên che miệng cười, ta liếc mắt trừng nàng, nàng lại hướng ta nháy mắt mấy cái, liền đi tới hướng nữ tử đứng đầu kia nói: “Hiện giờ chúng ta muốn cùng tỷ tỷ hỏi thăm chút chuyện, không biết tỷ tỷ có bằng lòng?”
Nàng kia thấy Vũ Lâm Hanh gọi mình là tỷ tỷ, làm như vui vẻ, chớp chớp mi, lại cười nói: “Ba vị công tử là muốn hỏi chuyện gì?”
“Chúng ta muốn biết Tố Uyên hôm nay có tiếp khách không?”
Nàng kia nghe vậy, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, lập tức buông tay bất đắc dĩ nói: “Mấy vị công tử hôm nay đến coi như đúng ngày, Tố Uyên hôm nay lấy tranh kết bạn, trong thành đại lão gia cũng phải chống mắt mà chờ đợi, Các Tử Lý hiện giờ đều cũng đã đầy người ngồi, chẳng bằng chúng ta, đều bị lãnh lạc chẳng ai nhớ thương.”
Vũ Lâm Hanh nghe vậy đôi mắt ánh sáng lưu chuyển, cười nói: “Làm sao như tỷ tỷ nói, mấy vị tỷ tỷ đều xinh đẹp, có thể so với nhật nguyệt, nhìn lướt qua cũng đủ nhớ nhung”. Vừa nói liền lấy ra trong lòng ngực một cái hộp nhỏ nạm vàng lộng ngọc, nói tiếp:”Đây là son phấntốt nhất ở thành đông Châu Ngọc Hiên, tặng tỷ tỷ coi như quà gặp mặt, tán gẫu mà tỏ lòng hâm mộ, mong rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781940/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.