===========================
Ngón tay lướt qua một mảng lưng trần trụi, cuối cùng dừng lại giữa vùng hõm sau eo. Trong lòng hắn lúc này là một mùi hương quen thuộc, nhiệt độ quen thuộc, xúc cảm làn da cũng quen thuộc...
Đoàn Triết giật mình bừng tỉnh.
Lâm Nhất ngẩng đầu sờ lên lồng ngực phập phồng dữ dội của hắn, đôi mắt mơ mơ màng màng hé mở: "Gặp ác mộng à?"
Người trước mắt mang dáng vẻ cao lớn trưởng thành mà hắn quen thuộc nhất, quang cảnh cũng là phòng ngủ chính trong nhà Lâm Nhất mà hắn đã ngủ suốt nửa năm nay.
Đoàn Triết thở phào một hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Phải rồi, trong thế giới thực làm sao có thể xảy ra kịch bản kỳ quặc như du hành xuyên thời không được cơ chứ.
"Không hẳn là ác mộng..." Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng xoa lên dấu hôn chói lọi trên cổ Lâm Nhất, cảm thấy bản thân khá buồn cười, "Em mơ thấy anh hồi còn nhỏ, năm mười lăm tuổi."
"Thế à?"
Mốc thời gian mười lăm tuổi có ý nghĩa khá đặc thù đối với Lâm Nhất, nhưng anh sẽ không bao giờ chủ động nhớ lại những chuyện xảy ra vào năm đó.
"Anh mười lăm tuổi trông như thế nào?"
Đoàn Triết nhớ lại một lát rồi ăn ngay nói thật: "Cực kỳ đáng yêu."
"Thật không..." Lâm Nhất cúi đầu, thân mật cọ cọ vào ngực hắn, "Vậy em thích anh mười lăm tuổi hơn, hay thích anh của hiện tại hơn?"
Đặt tay lên ngực suy xét, Lâm Nhất thiếu niên và Lâm Nhất thành niên mỗi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3344471/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.