=================
Khoái cảm dường như đã bị ngắt kết nối một nửa ra khỏi cơ thể anh.
Phần dạo đầu chuẩn bị của Đoàn Triết còn đầy đủ hơn bất cứ lần nào trước đó, nhưng giây phút hắn đỡ hông tiến vào thân thể Lâm Nhất, anh vẫn chỉ nhận được mỗi cảm giác khó chịu vì dị vật xâm lấn và đau đớn vì đường đi bị tách mở. Nhưng đây là kết quả đã biết từ trước, nếu không nhờ thuốc men chống đỡ, đến cảm giác muốn ăn anh còn không có, càng đừng nói đến thứ khoái cảm dư thừa như tình dục.
Trận tình ái này cả hai bên đều phải chịu đựng dày vò, không khí nặng nề quấn quanh căn phòng khiến Đoàn Triết nhớ lại đêm đầu tiên đầy áp lực của bọn họ. Hắn dừng động tác trong thân thể Lâm Nhất, cúi đầu chậm rãi hôn đi mồ hôi lạnh trên gáy anh.
"Đau không?"
Chất giọng trầm ổn làm màng nhĩ như tê dại, Lâm Nhất quay đầu nhìn thử ra phía sau.
Ánh mắt hắn rất tập trung, thái độ luôn luôn hoàn mỹ và dịu dàng, trước sau như một.
Đáng tiếc hắn chỉ là ảo giác, ảo giác theo một nghĩa nào đó.
Lâm Nhất không trả lời, chỉ vươn tay vòng qua cổ hắn, ngẩng đầu cùng hắn tiếp một nụ hôn triền miên.
Đoàn Triết ôm anh từ phía sau, xương hông kề sát đáy chậu thong thả đưa đẩy đồng thời vỗ về dương v*t đang dần dần cương cứng của anh.
Lâm Nhất nhanh chóng cảm nhận được một kiểu tra tấn khác, cái chày sắt trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3325636/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.