================
Trong bãi đỗ xe trống trải không bóng người, từ lúc Bạch Nghiên Sơ bước ra khỏi nghĩa trang Đoàn Triết đã chú ý đến anh ta, khoảng nửa tiếng sau Lâm Nhất và hai vợ chồng Lâm Thâm mới xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Lâm Thâm cùng Hàn Thi Ngữ lên xe rời đi, Lâm Nhất chậm chạp ngồi vào xe Đoàn Triết. So với lúc nãy cảm xúc của anh rõ ràng đã hạ xuống một đoạn, anh chỉnh nghiêng ghế xuống một chút rồi dựa người lên, xem dáng vẻ như muốn ngủ.
Đoàn Triết nhoài người về phía anh, duỗi tay kéo đai an toàn ấn xuống lỗ khóa trên ghế phụ lái.
Lông mi Lâm Nhất run lên một chút.
Đoàn Triết vẫn không nhịn xuống nổi bèn hỏi: "Không xảy ra chuyện gì chứ?"
Lâm Nhất nhắm hai mắt hỏi lại: "Có thể xảy ra chuyện gì?"
Giọng điệu anh nghe rất mất kiên nhẫn, Đoàn Triết nghĩ thầm có Lâm Thâm đi cùng nên chắc cũng không thể gây ra chuyện gì to tát, không hỏi nữa mà chỉ chốt lại một câu "Không việc gì là tốt rồi".
Hắn vừa ấn nút mở nhạc trên xe, bỗng dưng Lâm Nhất mở bừng mắt, duỗi tay tắt đi.
"Ồn quá." Nói xong lại nhắm mắt như cũ.
Trong xe tràn ngập không khí yên tĩnh quỷ dị, trực giác mách bảo Đoàn Triết, thái độ chuyển biến đột ngột của Lâm Nhất chắc chắn phải liên quan đến Bạch Nghiên Sơ. Hắn còn chưa nghĩ kỹ xem nên mở miệng thế nào thì Lâm Nhất đã giành hỏi trước: "Đã tìm thấy biện pháp giúp tôi duy trì trạng thái ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3325341/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.