================
Đoàn Triết tắm trong toilet phòng khách xong mới trở lại phòng ngủ chính.
Vừa chìm vào giấc ngủ mông lung được một chút, hắn chợt cảm nhận được hơi thở nặng nề của người trong lòng mình, nửa mở mắt ra đã đối diện với đôi mắt tỉnh táo của Lâm Nhất.
Ngoài cửa sổ vẫn là đêm đen như mực, hắn móc di động dưới gối đầu ra nhìn thử, mới 4 giờ rưỡi sáng.
Không biết Lâm Nhất tỉnh dậy từ bao giờ.
Hắn dùng lực đạo trấn an vỗ vỗ lưng cho Lâm Nhất, thấp giọng hỏi: "Không ngủ được sao?"
Trên mặt Lâm Nhất không có biểu cảm gì, chỉ chăm chú nhìn hắn rồi chậm chạp chớp chớp mắt. Các phần tri giác khác trên thân thể vẫn còn ngủ say như đang ngâm dưới đáy biển đen lạnh băng yên tĩnh, cảm giác đau nhói trước ngực theo bả vai lan tràn đến vị trí cánh tay.
Căn cứ theo kinh nghiệm, anh sẽ duy trì trạng thái như vậy cho đến tận bình minh, sau đó Lâm Thâm sẽ vào phòng gọi anh dậy uống đợt thuốc đầu tiên trong ngày.
"Thật sự rất khó chịu à?" Đoàn Triết nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mím chặt.
Lâm Nhất vẫn không có bất cứ cử chỉ đáp lại nào.
Đoàn Triết cúi đầu vùi vào ngực Lâm Nhất, lại nâng một cánh tay lên gác trên người mình, chủ động bày ra tư thế bị ôm. Hắn vẫn chầm chậm vỗ nhẹ lên lưng anh theo quy luật cho đến khi hơi thở Lâm Nhất nhịp nhàng trở lại.
"Tôi ngủ thêm một lát đây." Hắn siết cánh tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3324303/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.