Đoàn Triết ở trong thang máy tranh thủ gửi vài bình luận cho Đồ Hoa. Đã một phút trôi qua nhưng bình luận cuối cùng vẫn chưa được trả lời.
Đồ Hoa chưa bao giờ để lộ ra bất cứ manh mối gì trong từng câu chữ, từ nhân vật đến địa điểm luôn là những miêu tả mơ hồ. Thế nhưng hôm nay cô nàng để lại hai cái tên.
"Nhất nhãn vạn niên, nhất như sơ kiến. Nguyện chúng tôi bạch đầu giai lão."
Đoàn Triết không rõ có phải mình suy nghĩ quá nhiều hay không, nhưng hai câu này không giống lời lẽ bộc bạch tình cảm đơn thuần, mà giống một lời thông báo Lâm Nhất dành cho Bạch Nghiên Sơ.
Càng giống như... di thư anh viết cho Bạch Nghiên Sơ.
Đoàn Triết không tận mắt trông thấy Trình Thanh Lộ tử vong, sau khi bi kịch phát sinh hiện trường đã bị phong tỏa toàn diện, cảnh sát và nhân viên công tác vội vàng ra vào sảnh. Thế mà cánh cửa đóng kín trước mặt hắn hiện giờ như hoàn toàn trùng lặp với một cánh cửa khác.
Một dòng máu ấm nóng không tồn tại đang chậm rãi chảy ra từ dưới kẹt cửa, giờ phút này ảo giác và hiện thực đã mất đi lằn ranh giới hạn.
Não bộ Đoàn Triết trống rỗng.
Đồ Hoa không thể chết.
*
Trước khi Bạch Nghiên Sơ đi ngủ có liếc nhìn qua điện thoại, group chat chuẩn bị cho buổi hòa nhạc đột nhiên náo nhiệt dị thường. Vài cậu đàn em ở tầng 22 liên tục @ Lâm Nhất hỏi anh đang ở đâu, nói có một người đang không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/2744039/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.