================
Đồ Hoa trở về thói quen nói nhiều như cũ.
Sau ngày Đoàn Triết rời khỏi nhà Lâm Nhất, hắn không chủ động liên lạc với Lâm Nhất, Lâm Nhất cũng chưa bao giờ liên hệ lại. Những chuyện xảy ra trong đêm Giáng sinh tựa như một vốc tuyết tan khi trời chuyển nắng, nước tuyết hoàn lẫn với đất biến thành một vũng nước bùn rồi dần dần khô cạn dưới ánh mắt trời ấm áp giữa mùa đông, chỉ để lại chút dấu vết từng tồn tại trong một góc âm u ướt át.
Thời gian làm việc của hắn và Kỷ Xuân Sơn luôn không khớp nhau, cuộc hẹn đi uống rượu bị hoãn hết lần này đến lần khác, đến tận thứ sáu mà hai người vẫn không hẹn gặp thành công.
Thời tiết cuối tháng 12 đã về dưới 0 độ, ao sen kết một lớp băng mỏng trên mặt nước. Đoàn Triết ngồi ở băng ghế dài bên cạnh ao hút cho xong điếu thuốc rồi cất điện thoại vào túi quần.
Hắn vẫn không chờ được Đồ Hoa trả lời lại, thế nhưng trước giờ nghỉ trưa kết thúc lại chờ được một vị khách không mời.
Bạch Nghiên Sơ đứng ngay phía sau Đoàn Triết, cất tiếng chào hỏi: "Bác sĩ Đoàn."
Đoàn Triết quay đầu nhìn anh ta một cái. Tình huống chạm mặt lần trước tương đối vi diệu, Đoàn Triết không đoán được ý định của đối phương ngày hôm nay, đành dốc thêm một điếu thuốc nữa châm lên.
Bạch Nghiên Sơ ngồi xuống một đầu ghế dài, dịu giọng: "Chuyện cuối tuần trước rất xin lỗi cậu, là do tôi hiểu lầm."
Đoàn Triết lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/2744025/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.