Thư cúp máy thì cũng gục xuống
-"Tại sao lại như thế này? Tất cả là tại mình phải không? Nếu không vì mình thì anh ấy cũng không như thế này?". Vừa lúc đó hắn và nó cũng tới nơi
-Có chuyện gì vậy? Tại sao lại tai nạn chứ?-hắn
-Huhu tại tớ...tất cả là tại tớ-Thư khóc lóc ôm lấy nó
-Cô cứ bình tĩnh, cậu ấy không sao đâu-hắn
-Phải đó! Ông trời sẽ phù hộ cho Khôi cậu đừng quá lo lắng-nó an ủi
Bỗng hắn có điện thoại
-Alo-hắn
-...-Đầu dây bên kia (có vẻ bí ẩn nhỉ?)
-Cậu nói sao?-hắn
-....
-Được, tôi sẽ về ngay-hắn
Hắn cúp máy thì khuôn mặt bỗng chốc co lại, lạnh lùng, không còn cảm giác ấm áp như thường ngày nữa.
-Có chuyện gì sao anh?-nó
-Công ty có chuyện gấp, anh phải sang Mĩ ngay bây giờ, em ở lại an ủi Thư, khi nào có kết quả của Khôi thì báo với anh một tiếng-hắn nói. Quên nói với mọi người, hắn là ông chủ của một công ty lớn ở Mĩ. Công ty chuyên ngành sản xuất ô tô, còn nguồn vốn thì từ bang (bang nào đây ta???)
-Được anh cứ đi đi-nó
-Nhưng anh vẫn không yên tâm, anh sẽ cho người đến bảo vệ em và bọn họ-hắn
-Em có thể tự bảo vệ mình, em đâu có thù với ai kia chứ-nó nói vậy để hắn khỏi lo lắng yên tâm làm việc.
-Thôi anh đi đây-hắn đi nhưng vẫn cho người đến bảo vệ họ vì hắn biết nhất là Khôi và nó sẽ không an toàn.
Người lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-heo-thich-cai-anh-lam-ha/2034794/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.