Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
Chương sau
-Ô! Xem ra tôi cũng nổi tiếng nhỉ? Cả bang chủ cũng biết tôi sao?-Danh -Chẳng phải phó bang NULIGHT đây sao?-Thiên -Anh thật là to gan khi dám vào bang của tôi để làm nội gián-hắn -Gan của tôi cũng chỉ bé bằng gan của anh thôi-Danh -Khẩu khí tốt đấy-hắn -Quá khen-Danh -Tôi có thể nghe lí do anh làm việc này? Chúng tôi đã làm gì anh hay bang hội của anh sao?-Thiên Bỗng ánh mắt của Danh trở nên sắc lạnh -Anh không có nhưng Hàn Mạnh Vũ kia thì có-Danh nói rồi chỉ tay vào bóng tối, nơi hắn đang ngồi -Anh biết?-Thiên ngạc nhiên Hắn từ trong đi ra -Xem ra anh đã biết tôi từ trước-hắn -Triệu Thành và Dương Lý, anh còn nhớ họ không?-Danh -Đó chẳng phải là bang chủ của bang WATBLACK và WATWHITE nổi tiếng cách đây hai năm đã bị chúng ta vượt mặt hay sao?-Thiên ngờ vực nhìn hắn -Đây chắc hẳn là con trai của Triệu Thành, còn tên Dương Khanh đó là con trai của Dương Lý-hắn -Đúng vậy, tôi và Khanh là đang báo thù cho cha-Danh -Báo thù ư? Chỉ vì tôi vượt mặt họ sao?-hắn ngạc nhiên -Anh đừng giả ngây, sau khi tin hai bang thất bại thì 2 người họ bị sát hại, không phải anh thì còn ai?-Danh -Nếu tôi đã hạ gục họ thì cần gì phải giết họ chứ?-hắn -Làm sao tôi biết được chứ, anh có âm mưu gì?-Danh hét -Hai người họ không phải do tôi giết, anh muốn nghĩ sao thì tùy, snh có thể đi-hắn -Anh thả tôi đi ư?-Danh ngạc nhiên vì theo anh biết rằng ai biết hắn ta là bang chủ thì sẽ phải chết nhưng điều này khiến anh hết sức khó hiểu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
Chương sau