Cuối cùng giờ ra chơi cũng đến. Phải nói làm sao nhỉ cô không còn mặt mũi nào gặp lại ba người bọn họ nữa. Đã gọi là giờ ra chơi thì có mấy ai ở trong lớp, mà ngoài sân trường hiện giờ có trò hay cớ gì phải ở trong lớp. Hiện giờ cô và nhỏ là tâm điểm chú ý của cả trường cộng thêm tiếng nói to và rõ của thầy toán thì chẳng khác gì cuộc thám hiểm vườn thú hiếm.
-Hoàng Ánh Nguyệt, Chu Gia Hân tôi thật thất vọng về hai em, đã vi phạm còn không biết hối hận hai em giải thích cho tôi vì sao lúc đầu là hai xô nước đầy mà giờ chỉ còn lại chưa được một nửa? Mau nói đi!_ Trông bộ dạng của thầy mà cô như bị cả tảng băng bao quanh lạnh hết sống lưng. Cô và nhỏ chỉ biết cuối gầm mặt không dám nhúc nhích, bây giờ mà lên tiếng thì chẳng khác nào thêm dầu vào lửa
-Không nói được phải không? Đứng hết một tiết nữa suy ngẫm cho tôi. Còn đứng ngây ra đó làm gì vào nhà vệ sinh đổ đầy nước cho tôi.
Cô và nhỏ lẫn thẫn đi vào nhà vệ sinh trên đường đi thì khuôn mặt của hai người như mất sổ gạo còn khi đén nhà vệ sinh thì cả hai cười ngặc nghẻo như trúng tà:
-Bồ thấy không lúc nãy thầy nói văng hết cả nước bọt_ Nhỏ lấy khăn tay đưa cho cô vừa ôm bụng cười
-Mình sợ thầy tức quá mà ngất xỉu thì chả biết làm sao chuyện này mà đến tai anh Tuấn thì mình chết chắc
Bỗng điện thoại của cô rung lên từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hau-dau-em-co-khoe-khong-tfboys/551007/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.