Editor: Jenny Thảo
Toàn trường không một ai phát ra tiếng động, dám nói ra quá khứ của Sở lão gia tử, cho dù trong lòng bọn họ có ngàn lần muốn nói, nhưng ngoài miệng lại không dám nói.
Sở Kiên con trai trưởng của Sở Vạn Minh không có sức chịu đựng như cha mình, hắn đi nhanh xông tới, tức giận nói với nhân viên bảo vệ: "Bảo vệ, bảo vệ đâu! Đuổi người đi cho tôi!"
Bộ Thiển nhìn Sở Kiên đang nổi trận lôi đình, cả người thậm chí cũng không hoảng hốt.
Cô vừa dùng một tay chống ghế sô pha, vừa nhìn chằm chằm lão gia tử đang ngồi trên xe lăn.
Quả nhiên, không đợi Sở Kiên xông tới, lão gia tử đã vỗ mạnh lên chiếc xe lăn, lạnh lùng nói: "Sở Kiên, không được thất lễ với khách nhân."
Tuy tính tình của Sở Kiên kém, xấu xa, nhân phẩm cũng không được tốt nhưng có một điều khiến lão gia tử rất vừa lòng đó chính là: Hắn rất nghe lời.
Sở Kiên bị lão gia tử gọi lại, vừa tức giận vừa không cam lòng lui về.
Hiện trường còn có nhiều người nhìn như vậy, cho dù trong lòng lão gia tử bây giờ có tức giận đến đâu thì trên mặt cũng phải bình tĩnh ép xuống. Ông ta đưa đứa cháu trai cho bảo mẫu đứng bên cạnh.
"Cảm ơn vị tiểu thư có lòng tốt nhắc nhở, lần này đặt tên ta có chút suy nghĩ không thấu đáo. Cho nên ta quyết định, sẽ đổi tên cho đứa cháu này."
Tố chất tâm lý của Sở Vạn Minh rất tốt, ông ta sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-em-them-xiu-di/3247810/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.