Ngày hôm qua, em yêu anh vì anh lạnh lùng, ít nói và luôn điềm tĩnh. Vốn dĩ em không thích con trai nói nhiều, nên em đã thật sự cần yêu một người như anh.
Ngày hôm qua, anh nắm tay em một cách lặng lẽ đi dạo trên đường phố đông người, nhưng cũng sẽ buông tay khi ai đó xa lạ nhìn vào đôi ta.
Ngày hôm qua, anh chỉ nhìn em và chưa bao giờ nói yêu em, dù em không đòi hỏi anh nói ra mà qua tin nhắn cũng được. Nhưng anh im lặng mỗi khi em nói yêu anh, để trái tim em cứ thổn thức vì không biết anh yêu em bao nhiêu................
Nó rơi nước mắt, chắc là vì bộ phim truyền hình đó.
- Hức, cảm động quá, tội nghiệp nhân vật nữ đó ghê. Mình mà là cô ấy đá tên đó lâu rồi T.T
Tiếng lè nhè của nó đánh thức hắn, hắn xoa đầu nhìn xung quanh. Như bất giác nó cất tiếng
- Uả dậy rồi đó hả?
-.........
Không đáp lại, hắn đứng dậy bước đi, nó cáu nhưng cố kiềm chế
- Không biết cái loại người gì thế không biết? Người ta quan tâm hỏi han, vậy mà.....
~ 1 lúc sau ~
Nó bê tô cháo hầm từ sáng sang cho hắn
- Nè ăn đê.
- Không thích!
- Zề, người ta cất công làm cho thế mà không ăn, có coi người ta ra cái gì không hả?
- Không!!
- Thật là không chịu nổi nữa rồi, điên mất thôi. Thế chốt là anh có ăn không?
- Không!!
- Thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dien/3228870/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.