- Kai em....không làm gì sai chứ....
- Không
đâu...
- Vậy sao
em lại có cảm giác thừa thãi thế này.....
- Không bao
giờ...Zen không bao giờ thừa thãi.....
Nói rồi, Kai nhét 1 bản nhạc vào tai nó
Anh
biết anh đã sai! Xin em hãy cho anh 1 lần làm lại...
Xin
chào nhau bằng câu ấm lòng
dù sao
ngày qua thì ta cũng yêu.
Đã xem
rằng anh đây như giấc mơ,
thì
xin những cơn mưa hôm nay hãy qua nơi này
Vì sợ
rằng để mai em lại về đây, nói "phải xa anh rồi".
Đừng
nói khi anh còn mong em,
khi
trái tim giờ cô đơn, khi giấc mơ hai ta giờ này còn đang dang dở.
Và
biết anh đây đã sai khi luôn khiến em phải cô đơn,
trong
bóng đêm từng ngày từng ngày nhớ về những dối trá anh trao về người.
Anh
biết anh đã sai! Xin em hãy cho anh 1 lần làm lại...
Dường như nước mắt
không thể kìm được nữa, nó bật khóc....Tại sao Kai lại quá tốt với nó....khiến
nó rung động hòa thế.....Tại sao?
~ Chiều hôm ấy ~
Nó dắt xe về nhà sau ca làm
thêm, suy nghĩ miên man về chuyện sáng ngày. Bỗng nhiên, Kai bước ra
- Zen...
- Uả Kai, sao anh lại ở đây?
- Hì tại anh nhớ em nên đến thôi
Nó đỏ mặt
- Giỡn hòai
- Anh nói thiệt mờ...Đi theo anh đi anh có cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dien/3228868/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.