Hắn cười rồi đứng lên:
- Cô giống cô ấy thật
- Vì cô ta là bản sao của tui mừ - nó đáp
Hắn không nói gì mà bước ra ngòai....Nó vươn vai, bỗng tấm hình lúc nãy lòi ra. Nó cầm lên rồi cười nụ cười gian xảo
- Hê hê kì này anh chết chắc
~Chiều hôm ấy ~
Sau khi tan ca làm thêm,lấy điện thoại nó gọi cho hắn
- 8 giờ công viên - nói rồi cúp máy luôn
Nó lẩm bẩm
- Chờ xem kì này anh hay tui sẽ thắng há há há
~ 8 giờ tại công viên ~
Nó ăn mặc thật đẹp tới công viên.
- Cô có ăn mặc đẹp đến mấy thì nhan sắc cũng thế thôi - hắn nói
Nó cố bình tĩnh
- Đúng rồi vì đứng cạnh 1 người như anh thì phải ăn mặc thật đẹp không người ta nhòm zô lại bảo 2 đứa ăn mày thỳ chết
- Cô.....
- Tui làm sao? Nói cho anh biết tui sẽ không làm người hầu của anh nữa, tui bãi công
Nói rồi nó lôi tấm hình ra dơ trước mặt hắn.
- Tèn ten, nhìn thấy gì chưa - nó mãn nguyện
Sau 1 phút nhìn ngó tấm hình hắn bật cười
- Có gì đáng cười à - nó hỏi
- Cô nghĩ tấm hình này đủ để uy hiếp tôi à?
- Sao lại không? Chẳng phải đây là tấm hình quý nhất của anh hay sao?
- Đúng là nó quý nhất với tôi nhưng đâu phải tôi chỉ có 1 tấm hình đó đâu
- Ý anh là sao? - nó nhăn mặt
- Là cô vẫn là người hầu của tui đồ ngốc ạ
Hắn cười vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dien/20572/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.