"Vu Nhung, ông làm gì vậy!"
"Vu Nhung, bớt giận!"
"Ông còn không mau cất binh khí Đại Đế đi!"
Một đám trưởng lão của Võ Tông đều sửng sốt!
Vu Nhung đỏ hồng mắt: "Má nó chứ! Mệnh của lão phu, lão phu tự quyết!"
"Đám rác rưởi các ngươi đều đáng chết!"
"Cả ngươi nữa, Cao Nghĩa, ngươi cũng đáng chết, ngươi còn đáng chết hơn thằng nhóc thể chất Hỗn Độn gấp vạn lần! Giết!"
Gào!
Cửu Chuyển Động Hư Đao gào một tiếng, đế uy khủng bố nghiền áp về phía Cao Nghĩa!
Chỉ thấy, Cao Nghĩa còn nhếch môi cười khẩy: 'Cuối cùng ông ta cũng mắc bẫy, lão già này lôi cả binh khí Đại Đế ra rồi, thế thì cng ta không cần sống nữa đâu!'
Ông ta cố tình làm ra vẻ hoảng loạn: "Nhà họ Vu phản rồi ... phản rồi ... "
"Các ngươi còn đợi gì nữa? Còn không mau qua đây trấn sát Vu Nhung!"
Giây tiếp theo.
Ong!
Ong!
Ong!
Ba luồng đế uy khác nhau từ ba hướng đánh tới!
Âm ầm ầm!
Thiên địa chấn động, mọi người ngẩng đầu lên nhìn!
"Kim Ô Đỉnh!"
"Hậu Thổ Thuẫn!"
"U Minh Đế Kiếm!"
Một vị lão giả của Côn Luân Điện hít một ngụm khí lạnh: "Sss! Điện chủ, binh khí đại đế của ba đại gia tộc là nhà họ Bạch, nhà họ Cao và nhà họ Từ tề tụ, họ đã có chuẩn bị từ trước rồi!"
"Cho dù hôm nay chúng ta không tới, phỏng chừng Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp cũng chỉ còn một con đường chết thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3744783/chuong-5389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.