"Lực lượng Hư Không là gì?"
Diệp Bắc Minh cả kinh.
Giọng Thái Cổ Thần Vương có hơi ngưng trọng: "Đó là một loại lực lượng phép tắc siêu phàm, thời gian, hư không, luân hồi, ba loại phép tắc này là nền tảng cấu thành thế giới!"
"Theo bản Thần vương biết, rõ ràng người kia đã qua đời rồi!"
"Chẳng lẽ hắn vẫn chưa chết? Không thì sao lực lượng hư không này lại xuất hiện ở đây!"
Diệp Bắc Minh truy hỏi: "Tiền bối, ông đừng đánh đố nữa."
"Người kia là ai? Lực lượng Hư Không là cái gì?"
Thái Cổ Thần Vương trầm ngâm vài giây, giọng nói ngưng trọng: "Hư Không!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi biết, Thần Vương tiền bối, ông từng bảo, nó là lực lượng Hư Không!"
"Không!"
Thái Cổ Thần Vương lắc đầu: "Tên của người đó, là Hư Không!"
Diệp Bắc Minh ngẩn người.
Nhất thời, trong đầu anh lóe lên rất nhiều thứ!
'Không ngờ lại có người lấy Hư Không làm tên?'
'Nhóc à, liệu có khả năng này không, không phải hắn lấy Hư không làm tên! Mà là trước người này, căn bản chưa có khái niệm Hư Không, về sau vì có hắn, nên mới có Hư Không?"
Giọng Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ: "Lẽ nào giống với 'Luân Hồi'?"
Anh nhớ ra rồi!
Phép tắc Luân Hồi của anh, lúc anh luyện đến tầng bốn, trong đầu anh xuất hiện một giọng nói!
Người đó tự xưng là 'Luân Hồi'!
Lẽ nào cũng giống với 'Hư Không'?
"Mộ chủ, xem ra ngươi mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3735265/chuong-5336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.