"Tên nhà quê, là lần đầu tiên đến vị diện cấp chín đúng không?'
Trong ánh mắt Lục Kiếm Song có chút ghen tị: "Hỗn Độn Thể đệ nhất trong lịch sử lại rơi vào người một kẻ vô dụng như ngươi, đúng là đáng tiếc!"
Thanh niên bên cạnh bước tới: "Lục sư huynh, đừng lãng phí thời gian nữa!"
"Trở về Võ Tông trước rồi nói!"
"Tiểu tử này là Hỗn Độn Thể, vô cùng quan trọng, ngộ nhỡ trên đường đi có sai sót ... "
Một vài đệ tử đi cùng cũng khuyên!
Lục Kiếm Song nhếch miệng cười: "Gấp cái gì?"
"Tiểu tử này vừa rồi đánh nát tay ta, còn dùng giọng điệu đó uy hiếp ta, lẽ nào cứ bỏ qua như thế?"
"Tông Môn chỉ nói, bảo chúng ta mang tiểu tử này về, trên đường tiểu tử này phản kháng!"
Anh ta nheo mắt lại, cười nửa miệng nhìn Diệp Bắc Minh: "Bị đánh gần chết, làm lỡ một chút thời gian, rất hợp lý phải không?"
"Chúng ta đi đường này!"
Chỉ vào một sơn cốc.
Diệp Bắc Minh cau mày!
Một số đệ tử của Võ Tông liền biến sắc!
"Lục sư huynh, tốt nhất đừng gây chuyện. Nếu có người tới cướp xe tù ... "
Lục Kiếm Song hét lên mắng chửi: "Một lũ vô dụng! Ai dám cướp xe tù của Võ Tông chứ?"
"Mẹ kiếp, chán sống hết rồi đúng không? Cứ nghe ta không sai đâu!"
Mấy người không dám phản bác!
Chỉ có thể áp giải xe tù đi về phía sơn cốc thâm sâu!
Nửa ngày sau.
Lục Kiếm Song dừng lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3729503/chuong-5308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.