Chương trước
Chương sau
"Cái gì?"

"Đại Đế, kẻ nào dám giết Thanh Nhi thần nữ vậy?"

"Còn chờ gì nữa? Mặc kệ đó là thế lực nào, kẻ đó thật to gan! Nhà họ Tần ra trận ngay cho tôi, bất cứ ai có liên quan với thế lực đó, cũng phải cho hóa thành tro bụi!" Một người đàn ông trung niên gào lên, cứ như thể người chết là con gái ông ta vậy.

"Đúng vậy!"

"Nhà họ Tần ta xuất chinh, một ngọn cỏ cũng không còn!"

"Giết! Giết! Giết!"

Tam trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Cửu trưởng lão, Thập Nhất trưởng lão hét lên như dã thú!

Giọng Tần Tam Dương rét lạnh: "Thanh Nhi chết trên địa bàn của Võ Tông!"

Nghe thấy hai chữ 'Võ Tông'!

Mấy vị trưởng lão vốn đang đầy căm phẫn, lập tức im bặt!

Ông nhìn tôi, tôi nhìn ông!

Cả đám há miệng xong không thốt ra được chữ nào!

Đó là Võ Tông đấy!

Sau lưng Võ Tông có mười vị Đại Đế nâng đỡ, nhà họ Tần đòi xuất chinh tiêu diệt Võ Tông ư?

Đùa gì vậy?

Chỉ cần nhà họ Tần dám có cái suy nghĩ này, thì sau này trên khắp các vị diện cấp chín, sẽ không còn nhà họ Tần nữa!

"Khu khụ ... lão tổ, liệu có hiểu lầm gì trong này không? Hay là Thanh Nhi cô nương đã đắc tội ai đó ở Võ Tông?" Cửu trưởng lão lên tiếng.

Thấy nét mặt Tần Tam Dương không ổn.

Ông ta lập tức nói sang chuyện khác: "A ... Đại đế, tôi không có ý đó! Ý tôi là, hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm!"

"Có lẽ, chúng ta có thể đi hỏi Võ Tông một chút!"

Tần Tam Dương tức giận chửi: "Một lũ hèn nhát! Toàn lũ phế vật!"

Mấy người chỉ dám tức chứ không dám nói lại!

Cả đám cui đầu chửi thầm trong lòng!

"Yên tâm! Tôi không bảo các ông đi đối địch với Võ Tông, người giết Thanh Nhi, không phải người của Võ Tông!"

"Là cậu ta!"

Tần Tam Dương vung tay lên điểm một cái!

Một cỗ thần lực ngưng tụ giữa hư không!

Sau đó hóa thành hình ảnh của Diệp Bắc Minh!

"Đại đế, cậu ta là?"

"Người này tên là Diệp Bắc Minh, cậu ta đã hành hạ Thanh Nhi đến chết trong Tử Đấu Trường của Võ Tông!"

Mọi người choàng hiểu ra, thì ra là Tử Đấu Trường!

Cả đám thầm thở phào nhẹ nhõm, thế thì không liên quan đến Võ Tông rồi!

"Huy động toàn bộ lực lượng của nhà họ Tần, chỉ cần tên nhóc này bước ra khỏi Tử Đấu Trường, lập tức khiến cậu ta tan thành tro bụi!"

"Công pháp của bản đế đang tới giai đoạn then chốt, tạm thời không thể rời khỏi nhà họ Tần!"

'Ta mong rằng, lần tới xuất quan, có thể nhìn thấy đầu của tên nhóc đó được làm thành bình rượu đặt trước mặt ta!"

Sau khi vứt lại câu này.

Bóng dáng Tần Tam Dương lóe lên, biến mất!

Tử Đấu Trường, trong một góc khán đài quan sát.


Nếu Diệp Bắc Minh mà ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra giọng của người phụ nữ này, cô ấy chính là Hạ Nhược Tuyết!

Chỉ có điều.

Hạ Nhược Tuyết như đã biến thành một người khác, dung mạo và giọng nói, Diệp Bắc Minh đều rất quen thuộc!

Chỉ có mỗi giọng điệu, và thần thái là khác!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.