Chương trước
Chương sau
Ngay cả tiếng hít thở cũng dừng lại.

"Ùm?"

Lão giả đội trưởng đội hộ vệ giật giật hàng lông mày, nét mặt mấy hộ vệ bên cạnh cũng thay đổi!

"Sao có thể chứ?"

Chu Nhan trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng!

Anh ta mới đến cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng tầng bốn, anh ta mà đánh một trận sống chết với Bạo Viêm thì cũng không thể giết chết đối phương đơn giản như thế được, thế mà Diệp Bắc Minh lại làm được ?!

'Ực ... đệt! Lúc ở nhà họ Diệp, nếu mình mà ra tay với tên này, liệu mình có chết không?'

Nghĩ tới đây.

Chu Nham lạnh cả người!

Anh ta chân thành nhìn Bách Lý Thanh một cái: "Đa tạ ơn cứu mạng của Bách Lý cô nương!"

Bách Lý Thanh cười nhẹ: "Ha ha, không hổ là thể chất Hỗn Độn!"

"Tin đồn không sai, cảnh giới của thể chất Hỗn Độn, không thể dùng cảnh giới võ đạo mà đo được!"

"Cảnh giới Đại Đạo tầng một? Đây chỉ là cảnh giới võ đạo của anh ta, chứ không phải cảnh giới chiến lực của anh ta! Cảnh giới chiến lực của tên này, chí ít phải ngang với Tế Đạo Chi Thượng tầng sáu, có khi là tầng bảy, tầng tám!"

Cùng lúc đó.

Thẻ bài thân phận thuộc về Diệp Bắc Minh sáng lên!

Đồng thời, thẻ bài thân phận trong tay một thanh niên đang ở trong đám đông cũng sáng lên!

"Tôi á? Không ... tôi không muốn đánh với anh ta!"

Người thanh niên sợ đến nỗi quay người bỏ chạy.

Lão giả đội trưởng đội hộ vệ khẽ quát một tiếng: "Không đánh mà bỏ chạy, giết!"

Một thanh trường mâu bay ra, hung bạo đâm xuyên qua cơ thể người thanh niên đang bỏ chạy!

Cơ thể anh ta nổ tung, hóa thành một làn sương máu!

"Trận thứ hai, Diệp Bắc Minh, thắng!"

Trọng tài hô.

Giây tiếp theo.

Thẻ bài thân phận trong tay Diệp Bắc Minh lại sáng lên, đối thủ lần này là một người đàn ông trung niên ở cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng bốn!

Vừa bước lên võ đài, ông ta đã bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất!

Sau đó điên cuồng lao đến, như một cỗ máy chiến tranh vậy!

Diệp Bắc Minh vung tay lên đấm một quyền!

Gào

Một con huyết long hư ảnh lao ra, người đàn ông hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ!

Trọng tài nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: "Trận thứ ba, Diệp Bắc Minh, thắng!"

Tiếp sau đó.

Trận thứ tư!

Trận thứ năm!

...

Trận thứ tám!

Trận thứ chín!

...

Trận thứ mười một!

Trận thứ mười hai!

Diệp Bắc Minh liên tục giành thắng lợi, hầu như mọi đối thủ đều bị anh giết trong một chiêu!

Xung quanh võ đài mà Diệp Bắc Minh đứng, người xem cũng càng ngày càng đông!

Chu Nham mặt trắng bệch, anh ta hoàn toàn không ngờ, tên này lại đánh giỏi đến vậy!

"Ha ha! Thú vị, càng ngày càng thú vị!"

Bách Lý Thanh ở bên cạnh đã ngồi xuống ghế, hạt dưa và trái cây đã được bày đủ!

Cô ta vừa ăn, đôi mắt xinh đẹp vừa đảo: "Nhưng cứ đánh mãi thế này thì nhạt nhẽo quá! Toàn là cục diện áp đảo, chi bằng chúng ta đổi cách chơi đi?"

Nói xong.

Bách Lý Thanh lôi ra một cục đá truyền âm!

Rót thần lực vào.

Giây tiếp theo.

Trong đá truyền âm truyền ra một giọng nói uể oải: "Thanh Nhi, sao thế?"

"Anh, anh có còn ở Tử Đấu Trường không?" Bách Lý Thanh mỉm cười.

Nghe thấy ba chữ 'Tử Đấu Trường', Chu Nham và mấy thanh niên ngồi bên cạnh tê cả da đầu!

Quả nhiên, nữ nhân càng xinh đẹp!

Tâm tư càng ác độc!

Đối phương trả lời: "Có đấy, sao thế? Chẳng phải em không thích Tử Đấu Trường máu me à? Sao tự nhiên lại hỏi cái này?"


Giọng nói đang uể oải cũng không kìm được cao lên mấy độ: "Ồ? Còn có người như vậy à?"

"Tên kia, đi ra ngoài một chuyến, đưa đồ chơi mới của tôi vào đây!"

"Thanh Nhi, hy vọng món đồ chơi mới mà em giới thiệu có thể làm anh chơi vui vẻ!'

"Đừng giống như tên khác, đập một cái đã vỡ, chơi một cái đã chết!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.