Chương trước
Chương sau
"Chết tiệt...tiểu tử, con huyết long này sao lại giống với con rồng trong huyết mạch của cậu vậy?"

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng choáng váng.

Lần đầu tiên Diệp Bắc Minh triệu hồi huyết long thì là tồn tại trong huyết mạch!

Sau này.

Hắn phát hiện ra rằng chỉ cần sử dụng kiếm khí, thần lực là có thể duy trì con huyết long trong huyết mạch!

Nếu diễn hóa ra, có thể tăng gấp đôi sức chiến đấu!

Nhưng chuyện này, Diệp Bắc Minh vẫn luôn cho rằng vì hắn là người Hoa Hạ, có hảo cảm trời sinh với rồng!

Hắn không ngờ rằng, ở Chân Võ Giới cách đó không biết bao nhiêu vị diện, lại có thể phát hiện ra một con huyết long giống hệt!

Một con huyết long sống sờ sời Thật sự tồn tại! !!

"Tôi cũng không biết, lẽ nào con huyết long này khiến cho huyết mạch tôi sôi sục không?”

Diệp Bắc Minh rất kích động.

Con huyết long nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh! Hung dữ!

Cuồng bạo!

Khinh thường mọi thứ!

Đặc biệt là đôi mắt kia, thần long thật sự trên cửu thiên! Cái gì mà Hỗn Độn tổ long, thương long, lệ long, tiềm long đều suy yếu trước mặt nó!

Chỉ cần một ánh mắt! Diệp Bắc Minh rùng mình, cảm nhận được khí tức chết chóc. Gào——!

Một tiếng rồng gầm, đuôi con huyết long vung ra, xoay người lao về phía Diệp Bắc Minh.

Tốc độ cực kỳ nhanh!

Bang! Một tiếng vang lên, Diệp Bắc Minh cảm giác được xương sườn của mình vỡ ra, không khỏi phun ra một ngụm máu!

Diệp Bắc Minh hoàn toàn tức giận: "Mẹ kiếp! Đánh lén phải không?”

Năng lượng Hỗn Độn nở rộ, bảo vệ bên ngoài cơ thể, hắn xoay người dậm chân trên không trung!

Không chút sợ hãi, hắn lao thẳng về phía con huyết long!

"Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm, ra đây!"

Hắn hét lên!

Một thanh kiếm cổ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn và chém về phía đầu con huyết long!

Con huyết long rất tức giận. Con mồi mà nó gặp trước đây đều không chịu được mấy đòn đánh dưới tay nó, nhưng tiểu tử trước mặt lại khó chịu như vậy!

Mười mấy làn sóng máu đột nhiên cuộn lên, mùi máu tanh kinh khủng quét quatl

Diệp Bắc Minh không ngừng vung kiếm! Một người một rồng chiến đấu với nhau hơn một trăm đòn đánh!

Diệp Bắc Minh thậm chí còn tìm thấy cơ hội, đúng lúc chém nát làn sóng máu cuối cùng, hắn đáp xuống đầu con huyết long!

Một tay nắm lấy sừng con huyết long! "Gào—-—III"

Con huyết long trở nên giận dữ, vặn vẹo điên cuồng, cố gắng thoát khỏi Diệp Bắc MinhI

"Nghiệt súc! Nếu còn dám chống cự, ta sẽ chém bay đầu ngươi!" Diệp Bắc Minh hét lớn.

Thanh kiếm trong tay hắn rơi xuống. Phụt! âm thanh nghèn nghẹt, một phần ba lưỡi kiếm đâm vào đầu con huyết long!


Nếu là một con huyết long trưởng thành thì sẽ đáng sợ biết bao!

"Ngươi... không cố ý hại người? Vậy máu tươi ở nơi này là thế nào?" Diệp Bắc Minh hơi do dự một chút.

Huyết long nói: "Hu hu hu... Dưới này có bảo bối... Bọn họ tới đây để lấy thứ đó đi!"

"Cha mẹ tôi bảo tôi nhất định phải canh giữ thứ đó, ai dám đến trộm nó đi thì đều phải chết."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.