Chương trước
Chương sau
"Tiểu tử, cậu sao thế?"

Khoảnh khắc Diệp Bắc Minh lao ra ngoài, Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không khỏi kinh ngạc!

Đến nó cũng cảm thấy Diệp Bắc Minh có gì đó không đúng!

Diệp Bắc Minh khàn giọng gầm lên: "Tiểu Tháp, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì!"

"Khi nghe thấy tiếng rồng gầm đó, máu trong cơ thể tôi không tự chủ được sôi sục lên!"

"Giống như từ sâu trong tôi có một giọng nói đang gọi tôi!" "Phản ứng huyết mạch?” 'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc!

Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ lên: "Tôi không biết... chỉ luôn cảm thấy sâu trong lòng có một giọng nói..."

Tăng tốc và lao thẳng về hướng có tiếng rồng gầm hung bạo!

Chân Võ Giới cực kỳ kỳ lạ, thậm chí không thể bay trên không trung! Càng đừng nói đến Thúc Địa Thành Thốn, Ảnh Thuấn!

Chỉ có thể dựa vào việc chạy điên cưồng!

Uỳnh uỳnh——I

Mặt đất rung chuyển dữ dội, nơi Diệp Bắc Minh đang chạy loạn xạ, giống như có động đất!

Hoa Du Nhiên phàn nàn: "Tiểu tử này sao giống như một con dã thú vậy!" Cổ Yên Tuyết lạnh lùng liếc nhìn anh ta: "Hoa Du Nhiên, có phải ngươi bị bệnh rồi không? Diệp công tử đâu có chọc ngươi mà lần nào ngươi cũng hạ thấp anh

ấy thế?"

"Nếu ngươi còn nói những điều như vậy một lần nữa thì đừng có đi theo chúng ta nữa!"

Nói xong, cô đuổi theo mà không thèm quay đầu lại. Chỉ còn lại Hoa Du Nhiên, sắc mặt âm trầm.

Khoảng cách một trăm dặm, chỉ dựa vào sức chạy, Cổ Yên Tuyết phải mất mười lăm phút mới đuổi kịp!

Khi cô đuổi đến được khu vực rồng gầm điên cuồng, liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng!

Phía trước là một cái hố lớn, khí tức cuồng bạo đó chính là từ trong hố bộc. phát ra!

Gào——†

Tiếng rồng gầm liên tục phát ra từ dưới lòng đất!

Khí tức cường đại, giống như sóng thần, hết đợt này đến đợt khác! Khiến người ta nghẹt thở!

Diệp Bắc Minh đứng ở rìa hố, nhìn chằm chằm về phía trước. "Diệp công tử, đã xảy ra chuyện gì rồi? Anh bị sao vậy?"

Cổ Yên Tuyết đang muốn bước tới.

Lại bị sức mạnh này làm cho nôn ra một ngụm máu tươi! "Đây....." Sâu trong đôi mắt xinh đẹp của cô hiện lên một tia kinh hãi!

"Ma lực mạnh quá... Tiểu tử này lại một mình chống đỡ?"

Trong mắt Hoa Du Nhiên hiện lên một tia sợ hãi: "Không hổ là Hỗn Độn Thểt Sức mạnh của thân thể này đúng là đáng sợ!"

'Nếu tiểu tử này không chết, chắc chắn sẽ là mối đe dọa rất lớn đối với mình! ' Cùng lúc đó.

Trong đầu Diệp Bắc Minh, giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Tiểu tử, cậu cảm thấy gì vậy?"

"Pháp tắc của thế giới này đã bị phong ấn, thần niệm của bổn tháp không thể xuất ra được!"

Cơ thể Diệp Bắc Minh run rẩy.

Đôi mắt càng trở nên đỏ ngầu! "Máu!"

"Máu?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngây ra.

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng vậy! Trong cái hố bị ma khí bao trùm, toàn bộ đều là máu tươi!"

"Đây là một hồ máu!"

"Dưới hồ máu có cái gì đó!" "Cái gì?"

Đúng lúc đó, phía sau hắn xuất hiện một đám người!

Bọn họ mặc quần áo giống nhau, trên ngực có thêu một chứ "Chiến! Gào——!!I

Nghe tiếng rồng gầm điên cuồng phát ra từ sâu trong hồ máu!

Hàng chục bóng người này kinh hãi rút lui, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi chưa từng cóI

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.