Chương trước
Chương sau
Hoa Du Nhiên mở to miệng, hai mắt gần như trợn tròn!

Anh ta nhìn Cổ Yên Tuyết với ánh mắt khó tin!

Sâu trong mắt còn bùng lên một ngọn lửa ghen tuông nồng đậm! Đây là Cổ Yên Tuyết đấy!

Con gái duy nhất của điện chủ Côn Luân Điện, Cổ Yên Tuyết! Thế mà.

Lại mỉm cười xinh đẹp với tên nhóc trước mặt, thậm chí còn nói một câu với cái giọng điện mà chỉ có tình lữ mới có: Cầu xin tôi đi!

Hoa Du Nhiên run cả người.

Nếu không nhờ Diệp Bắc Minh, thì chắc cả đời này anh ta cũng không nghe được cái giọng điệu này từ Cổ Yên Tuyết!

"Không nói? Thì thôi!"

Diệp Bắc Minh quay người liền đi. Cổ Yên Tuyết sốt ruột rồi!

"Này, anh có ý gì hả?"

Cô ta đuổi theo luôn!

Trông thấy cảnh này, Hoa Du Nhiên nghe thấy tiếng con tim mình tan vỡ: 'Đệt! Cmn! Đậu mét Cmn rốt cuộc chuyện này là sao? Lẽ nào Yên Tuyết thích tên nhóc này?

'Không! Không thể nào!' Trong đầu vừa nảy ra một suy nghĩ. Đã bị anh ta gạt đi luôn!

'Không đâu, Yên Tuyết không có khả năng thích tên này, nhất định là vì anh ta là thể chất Hỗn Độn thôi!"

'Đúng! Thể chất Hỗn Độn, chắc chăn là bởi vì thể chất Hỗn Độn... mình bảo. mà, thể chất Hỗn Độn độc nhất vô nhị, máu Hỗn Độn và cốt tủy Hỗn Độn đều có tác dụng lớn, chắc chắn là Yên Tuyết nhìn trúng cái này, chứ không phải vừa mắt con người anh tal'

'Nếu đổi lại là bất kỳ ai có thể chất Hỗn Độn, ví dự như mình..

'Ừm, Yên Tuyết cũng sẽ có thái độ đó thôi!'

Nghĩ như vậy.

Hoa Du Nhiên mới thấy khá hơn một tí.

Đồng thời.

Trong lòng sinh ra một luồng sát ý lạnh lão!

Anh ta đuổi theo.

"Yên Tuyết, hai người đi đâu vậy?”

Cổ Yên Tuyết chẳng thèm nhìn anh ta, cô ấy kéo cánh tay Diệp Bắc Minh: "Đợi đã, anh không đến Côn Luân Điện cùng tôi à?”

'Cái gì?"

Trái tim Hoa Du Nhiên run rẩy.

Nếu Diệp Bắc Minh mà đến Côn Luân Điện, anh ta thật sự không dám tưởng tượng sẽ phát sinh chuyện gì!

Đến lúc đó.

Thể chất Hỗn Độn nhất định sẽ được bồi dưỡng thành thánh tử Côn Luân, Cổ Yên Tuyết thân là con gái điện chủ, khả năng cao sẽ cưới Diệp Bắc Minh!

Vừa nghĩ đến đây.

Trái tim Du Yên Nhiên lập tức trống rỗng, tựa như thứ mà mình độc chiếm trong lòng bị người ta cướp mất vậy!

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi có một nơi phải đi!" "Anh muốn đi đâu?” Cổ Yên Tuyết hỏi.

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Chân Võ giới!"

Cổ Yên Tuyết ngẩn ra, sau đó choàng hiểu: "Tôi biết sư tỷ của anh đang ở Chân Võ giới hả?"

lẽ nào cha mẹ và các

Diệp Bắc Minh gật đầu. Hoa Du Nhiên ở bên cạnh mừng rỡ nhìn sang, rồi vội vàng nói: "Hóa ra Diệp huynh đang đi tìm cha mẹ và các sư tỷ! Chân Võ giới tốt lắm, Chân Võ giới tốt

lắm!"


Cổ Yên Nhiên lập tức nhìn anh ta, cô ấy nhíu mày: "Hoa Du Nhiên, anh kích động thế?"

"Anh lắm mồm thế làm gì?" Hoa Du Nhiên cười: "Yên Tuyết, tôi là nghĩ cho Diệp công tử mà!”

"Cô xem, Diệp công tử muốn đi Chân Võ giới tìm cha mẹ và sư tỷ của anh ấy!" "Cha mẹ thì chắc chắn phải tìm rồi, còn cả sư tỷ nữa... à phải rồi, ngộ nhỡ Diệp công tử thích sư tỷ của anh ấy thì sao? Người phụ nữ mình thích lưu lạc bên ngoài, thì sao yên tâm được?” Nghe thấy lời này. Ánh mắt của Cổ Yên Tuyết rõ ràng có chút không được tự nhiên. Cô ấy nhìn sang Diệp Bắc Minh! Không ngờ. Diệp Bắc Minh gật đầu luôn: "Sư tỷ rất quan trọng với tôi!"

"Hả?" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.