Dương Hạo gật đầu: "Đúng! Lịch Chuyết cần chúng ta còn sống để làm nhân chứng cho hắn, cho nên... hắn nhất định sẽ không giết chúng ta!"
"Ngược lại, nếu thả Tô Diên ra, chúng ta mới thật sự gặp nguy hiểm!"
Nghe vậy. Hàn Hưu có chút do dựt
Tô Diên mắng: "Dương Hạo, Hình Danh, Lịch Chuyết điên rồi, các ngươi cũng điên rồi à?"
"Các ngươi có biết nếu nhà họ Tô biết được chuyện này, các ngươi sẽ có kết cục như thế nào không?”
Nghe thấy mấy tiếng nhà họ Tô, Hình Danh nheo mắt lại! Ngay lập tức.
Sắc mặt anh ta tối sầm: "Cô yên tâm, khi Lịch công tử quay lại, sau khi mọi người lần lượt chơi cô!"
"Nhà họ Tô sẽ không bao giờ biết chuyện này!"
Tô Diên biến sắc, nhìn Hàn Hưu: "Hàn Hưu... ngươi mau thả ta ra! Ta bảo. đảm chuyện này sẽ không liên quan tới ngươi..."
Hàn Hưu do dự một lát!
Vừa định mở miệng nói!
Phụt-!
Một thanh trường kiếm đâm thẳng vào đan điền của anh ta, anh ta kinh hãi quay đầu lại, vừa hay đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Hình Danh: "Đừng
trách ta! Nếu trách thì hãy tự trách mình đã do dự. Chúng ta không muốn chết, cũng không muốn bị rơi xuống vị diện thấp kém này!"
"Cho nên, ngươi nhất định phải chết!"
Cùng lúc đó, Dương Hạo giơ tay lên.
Đốt một ngọn lửa!
Hàn Hưu giấy giụa mấy lần, hoàn toàn biến thành tro bụi! Ở một nơi tối tăm.
Diệp Bắc Minh thờ ơ nhìn tất cả những điều này:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3707498/chuong-5140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.