"Diệp công tử, cậu đây là?” Trần Vũ Nhu cảm nhận được khí tức của máu Hỗn Độn!
Diệp Bắc Minh cười nói: "Dù sao máu của tôi cũng rất nhiều, máu Hỗn Độn trị thương rất tốt!"
"Vết thương của cô chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là sẽ không có gì đáng ngại cả."
Lúc này hai người mới tách ra.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Trần Vũ Nhu phảng phất chút đỏ ửng: "Diệp. công tử, nhà họ Tiêu đã phát lệnh truy nã, cả thế giới đều đang truy lùng cậu!”
"Mọi người đều biết cậu bị thương nặng..." Nhìn vào vị trí trái tim của Diệp Bắc Minh! Một cái lỗ to bằng cái bát, xuyên thẳng vào, chấn động!
"Tất cả người trong thiên hạ đều thèm muốn Mẫu Thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn của cậu!"
"Tốt nhất là bây giờ cậu nên trốn đi, chờ vết thương bình phục rồi nói!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đây là đạo thương do cảnh giới Đại Đế để lại, rất khó bình phục!”
Trần Vũ Nhu kinh ngạc: "Diệp công tử, cậu..."
"Yên tâm, không chết được đâu!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười rất tự tin.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Vũ Nhu thở phào nhẹ nhõm.
Ngay lập tức.
Cô lại trở nên lo lắng: "Diệp công tử, tiếp theo cậu có dự định gì?"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: "Không phải cô nói tất cả người trong thiên hạ đều đang tìm tôi sao?”
"Tôi chuẩn bị đến một nơi!"
"Ở đâu?" Trần Vũ Nhu sửng sốt.
Diệp Bắc Minh trả lời một câu: "Hang Thần Mai" "Cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3681707/chuong-5128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.