Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vẫn không có bất kỳ phản ứng gì!
"Tiểu Tháp! Ông có ở đó không?"
"Tiểu Tháp?"
"Tiểu Tháp!!"
Dù Diệp Bắc Minh có gọi thế nào thì Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vẫn hoàn toàn im lặng!
Dao Trì buồn cười lắc đầu: "Diệp Bắc Minh, lẽ nào lúc ở bên ngoài ngươi không tìm hiểu gì sao?"
"Nơi này có tên là Vô Căn Chỉ Địa, bất kỳ pháp tắc nào ở đây đều có thể mất linh!"
"Tháp của ngươi dù sao cũng là không gian thần thông, e là mất linh rồi!" Nghe vậy, Diệp Bắc Minh liền biến sắc!
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mất linh rồi?
"Vậy còn Pháp tắc Luân Hồi thì sao?"
Diệp Bắc Minh cau mày, dậm chân: "Đạo đài Luân Hồi, ra đây!"
Trong sơn cốc yên tĩnh như chết, không có bất kỳ phản ứng gì!
Đạo đài Luân Hồi cũng mất linh rồi!
Trong lòng Diệp Bắc Minh dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Hai chỗ dựa lớn nhất của hắn đều mất linh rồi
Nói cách khác, nếu gặp nguy hiểm, tất cả chỉ có thể dựa vào sức mạnh của bản thân hắn mà thôi!
Dao Trì mỉm cười: "Diệp Bắc Minh, bây giờ ngươi đã biết sự đáng sợ của Vô Căn Chỉ Địa rồi chứ?”
Lông mày Diệp Bắc Minh nhíu chặt vào nhau! Giây tiếp theo.
Hắn đã cố gắng sử dụng thần hồn của mình để liên lạc với Nghĩa địa Hỗn Độn!
Có tác dụng, nghĩa địa Hỗn Độn có thể tự do mở ra!
Cùng lúc đó, trong nghĩa địa Hỗn Độn truyền đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670881/chuong-5042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.