"Con cháu nhà họ Diệp của ông lại không có tố chất như vậy sao?"
Diệp Thí Thiên cau mày, suy nghĩ một chút, liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "Minh Nhĩ!"
"Lão tổ, có chuyện gì vậy?"
Diệp Bắc Minh định thần lại.
Diệp Thí Thiên cười: "Có người đang nói chuyện với con!” Diệp Bắc Minh bất giác phản ứng: "Hả? Ai cơ?"
Diệp Thí Thiên giật mình!
Uỳnh-!
Giữa các tu võ giả có mặt tại hiện trường lập tức bùng nổi! Toàn hiện trường sôi trào!
Sỉ nhục!
Thật là quá sỉ nhục!
Người ta dù sao cũng là người đứng đầu bảng xếp hạng Đế Huyết, nói chuyện với ngươi cả nửa ngày, ngươi lại không biết người ta là ai?
"Gái này..."
Người của Đế Huyết Cổ Gia, Tuyết Tộc, Tử Vi Đế Tộc, Bất Hủ tộc, Hồng Hoang Đế Cung đều ngây ra!
"Tiểu tử này có cá tính đấy!"
"Hừi Phớt lờ lời nói của Tiêu Đế, ta thấy cho dù hẳn là Hỗn Độn Thể cũng phải chịu khổ rồi!"
Mấy người trẻ tuổi của Tuyết tộc cười lạnh, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng!
Trần Kiếm Bình sửng sốt một lúc, liếc nhìn Trần Vũ Nhu bên cạnh: "Vũ Nhu, sự kiêu ngạo này ta càng nhìn càng thích, nghe lời cha, gần gũi với Diệp Thánh tử một chút!"
"Cha, cha thích anh ta hay là thích cơ thể của anh ta?"
Trần Vũ Nhu trợn trừng mắt!
Một tiếng hét lớn vang lên!
"Ngươi!!! Diệp Bắc Minh, ngươi thật kiêu ngạo!"
Đôi mắt của Tiêu Đế đột nhiên trở nên đỏ ngầu, đầy những tia máu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670873/chuong-5034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.