"Tôi..."
Trên trán Diệp Tiên Phàm lập tức toát mồ hôi lạnh.
Vừa rồi khi Diệp Bắc Minh lao tới, cú va chạm vừa rồi đã hoàn toàn nghiền nát lòng tin của anh ta!
"Thánh tử... tôi... tôi... tôi xin lỗi, thánh tử..." Diệp Tiên Phàm hoàn toàn hoảng sợ.
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ chuyển động: "Tiểu Tháp, xem ra đã hù dọa được Diệp Tiên Phàm!"
Đám người của Diệp Tiên Phàm đang chặn con đường mà anh phải đi qua!
Thần lực của anh vẫn khô cạn!
Chỉ có thể chấp nhận mạo hiểm để thử xem!
Vừa xuất hiện, anh thật sự đã khiến Diệp Tiên Phàm sợ hãi!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Cẩn thận, lòng dạ của Diệp Tiên Phàm rất thâm sâu, cậu ta trực tiếp thừa nhận sai lầm, bổn tháp cảm giác được có gì đó không đúng!"
"Yên tâm đi!"
Diệp Bắc Minh truyền âm.
Ánh mắt anh tối sâm, anh bước từng bước một về phía Diệp Tiên Phàm, không chút đề phòng!
Thần lực không hề dao động một chút nào, cực kỳ tự tin! Đồng tử của Diệp Tiên Phàm hơi co lại, căn bản không dám làm bất kỳ hành động gì, để mặc cho Diệp Bắc Minh đi tới trước mặt, đưa tay ra, nhẹ nhàng vỗ võ
vào mặt anh taI
"Bổn thánh tử đang ở trước mặt cậu, không phải cậu muốn giết chết tôi sao?"
"Nào, ra tay đi!"
"Bổn thánh tử sẽ không phản kháng, làm đi!"
Diệp Bắc Minh giang tay ra.
Không hề có một chút phòng thủ nào!
Diệp Tiên Phàm sợ đến dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670829/chuong-4990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.