Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh dừng bước, quay đầu lại, sâu trong đôi mắt hiện lên một tia lạnh lùng!

Sát ý ngưng tụ!

Lạc Lâm quát khẽ: "Dừng lại, tôi là người của nhà họ Lạc, các người muốn trở thành kẻ địch của nhà họ Lạc sao?”

Ném một lệnh bài ra lơ lửng giữa không trung!

Cách đó không xa, giọng nói của người phụ nữ mặc áo choàng vang lên: "Thạch trưởng lão, vị công tử này chỉ đi ngang qua thôi, để anh ta đi đi!"

"Vâng, thưa tiểu thư!"

Ông lão mặc áo vải lanh không dám làm trái, hừ lạnh một tiếng, để cho đám người Diệp Bắc Minh đi qua!

Khi đám người Diệp Bắc Minh biến mất, ông lão mặc áo vải lanh quay lại chỗ người phụ nữ mặc áo choàng và hỏi trong sự nghỉ ngờ: "Tiểu thư, mặc dù nhà họ Lạc là gia tộc Đế Huyết, nhưng Hỗn Nguyên Tông chúng ta cũng không cần phải sợ cô ta, phải không?"

"Nếu vừa rồi ra tay thì bây giờ ông đã là một xác chết rồi!" Người phụ nữ mặc áo choàng nói.

"Cái gì?" Ông lão mặc áo vải lanh sửng sốt: “Tiểu thư, điều đó không thể nào!”

"Mặc dù bốn lão già của nhà họ Lạc đó đều là cảnh giới Tế Đạo cấp sáu, nhưng chúng ta đông như vậy, không sợ bọn họi”

"Không phải nhà họ Lạc!" Người phụ nữ mặc áo choàng lắc đầu: "Là người thanh niên kia!"

"Người thanh niên kia? Một thanh niên cảnh giới Đại Năng cấp năm?" Ông lão mặc áo vải lanh nhớ lại.

Hơi thở cảnh giới của Diệp Bắc Minh đúng là khoảng cảnh giới Đại Năng cấp năm!

"Một tên nhóc cảnh giới Đại Năng cấp năm có thể giết tôi?”

"Phụt... Tiểu thư, ngài đang đùa tôi à!"

Ông lão mặc áo vải lanh không tin điều đó.

Mặc dù cô gái trước mặt ông ta là thiên tài mạnh nhất trong gia tộc! Ông ta cũng không thể tin được!

Một người cảnh giới Đại Năng cấp năm, cho dù có đưa cho cậu ta binh khí của Đại đế, cũng không thể giết chết một người ở cảnh giới Tế Đạo cấp sáu!

Người phụ nữ mặc áo choàng không thèm giải thích: “Nếu sau này gặp lại anh ta, không đến bước đường cùng!”

"Không cần xảy ra xung đột với anh ta!"

Nửa ngày tiếp theo trôi qua vô cùng suôn sẻ.

Trên đường xuất hiện một số quái vật đáng sợ, trong đó thậm chí còn có một vài con có thực lực ở cảnh giới Tế Đạo cấp hai hoặc cấp ba.

Diệp Bắc Minh không cần ra tay, tất cả đều được người do Lạc Lâm mang tới xử lý!

Diệp Bắc Minh vui vẻ thoải mái.

Khi tiến vào một không gian rộng mở, bốn phía đều là vách đá, Lạc Lâm cuối cùng cũng mỉm cười: "Ha ha, giả vờ thật mệt mỏi... nhất là trước mặt những đáng người ghê tởm, giả vờ lâu như vậy!"

"Tôi thực sự rất mệt m: Lạc Lâm chuyển động cổ.

Bốn ông lão cảnh giới Tế Đạo cười nhếch mép, như đã bàn bạc với nhau từ trước!

Họ nhanh chóng lùi về phía saul Chặn lối thoát duy nhất! "Lạc Lâm, cô có ý gì?" Diệp Quỳnh thay đổi sắc mặt.

Năm ông lão cảnh giới Tế Đạo của nhà họ Diệp đã cực kỳ cảnh giác bước tới và đứng xung quanh Diệp Bắc Minh để bảo vệ anh!

Diệp Quỳnh cũng tỏ ra cảnh giác!

Lạc Lâm không trả lời mà hét vào khoảng không: "Anh Hình Tôn, em đã mang người đến cho anh rồi!"


Nhìn xuống dưới!

"Anh Hình Tôn!"

Lạc Lâm tiến tới và lao vào vòng tay của Hình Tôn!

"Hình Tôn!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.