'Thấy Diệp Bắc Minh lưỡng lự, Diệp Tiêu Dao khẽ hừ một tiếng: "Ngươi không muốn đi thì thôi."
"Ta ở đây tĩnh dưỡng thêm một thời gian, cùng lắm một năm rưỡi nữa là có thể giúp ngươi cứu người!"
"Coi như trả ơn ngươi đã cứu mạng ta vậy!" Diệp Bắc Minh im lặng vài giây!
Sau đó anh nở nụ cười: "Tiền bối, nếu giúp được người, và còn có thể cứu Nhược Tuyết!"
"Thì đừng nói là một cái hang Thần Ma, dù có là núi đao biển lửa ta cũng phải đi một chuyến!"
"Tốt! Sáng mai, ngươi xuất phát ngay là được!"
Diệp Tiêu Dao nở một nụ cười hài lòng, rồi vung tay lên: "Bây giờ, ngươi đi ra đi!"
Năng lượng trong nghĩa địa Hỗn Độn dao động!
Khi Diệp Bắc Minh mở mắt ra lần nữa, thần hồn đã đi ra rồi!
"Hang Thần Mail"
Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn bản đồ hang Thần Ma.
Cùng lúc đó, giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: "Nhóc con, tên Diệp Tiêu Dao này có vẻ là lạ, sau khi cậu ta khôi phục thân xác máu thịt, thái độ dành cho cậu thay đổi quá nhiều!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi cũng nhận ra rồi!"
"Chắc là lúc trước có việc cần tôi, nên mới khiêm tốn một chút!"
"Bây giờ khôi phục cơ thể xác thịt, bản thân lại là thể chất Hỗn Độn, là thiên chỉ kiêu tử, thái độ vậy cũng bình thường!"
"Không đúng!"
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không đồng ý với câu này, tháp nói: "Nhóc con, cậu quên Dao Trì từng nói gì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670801/chuong-4962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.