"Trên đời này căn bản không thể có một Đại Đế còn sống, cho nên Huyết Đế chắc chắn là từ Đế Thi!”
"Mà gần đây tôi có nghe được một chút về chuyện xảy ra ở Nhà tù số 7."
"Cho dù cậu không nói, tôi cũng có thể đoán được thân phận của cậu, nhưng không ngờ cậu lại chủ động nói ra."
Diệp Bắc Minh cũng nghĩ tới điểm này. Thay vì giấu diếm, tốt hơn hết là thẳng thắn nói ra!
"Tiền bối có ơn cứu mạng với tôi. Nếu tôi còn giấu diếm nữa, rõ ràng có chút tiểu nhân.”
"Chỉ là, bây giờ, trong vòng một năm, nhà tù số 7 chắc chắn sẽ sụp đổ. Những người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi đều ở bên trong! Cần phải
có một binh khí Đại Đế mới có thể cứu họi”
Vạn Đỉnh Thiên nheo mắt lại: "Diệp Bắc Minh, không phải tôi đả kích cậu."
"Bên trong binh khí Đại Đế có lưu lại ý chí của Đại Đế lúc còn sống."
"Binh khí Đại Đế, cậu không thể cướp được, cũng không thể trộm đi được! Nếu cậu thật sự muốn có, chỉ có một cách!”
"Cách gì?" Hơi thở Diệp Bắc Minh trở nên gấp gáp. Nhìn chằm chằm Vạn Đỉnh Thiên, chờ đợi đáp án!
Vạn Đỉnh Thiên lắc đầu: "Bảo Đế Huyết chủng tộc chủ động cho cậu mượn!"
Diệp Bắc Minh giật mình. Không phải là hắn chưa từng nghĩ đến cách này!! Nhưng người ta dựa vào đâu mà cho hắn mượn?
Hắn nhíu mày: "Thứ đồ này dùng để tọa trấn toàn bộ Đế Huyết chủng tộc, không thể nào dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670736/chuong-4897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.