Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh gật đầu: 'Không phiền cô lo, đợi tôi tiến vào cảnh giới Tế Đạo, chúng ta sẽ gặp lại!"

Anh quay người lại định đi.

"Đợi đãi"

Dao Trì suy nghĩ một lúc, vẫn quyết định lên tiếng. "Còn chuyện gì à?"

Diệp Bắc Minh quay đầu lại, nét mặt nghi hoặc, Dao Trì thân là Đại Đế, đây là lần đầu tiên anh thấy cô ta ngập ngừng thế này!

Dao Trì nhìn thẳng vào mắt Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, bổn đế có thể nói cho cậu biết một chuyện!"

"Thực ra, trước đây bổn đế đã lừa cậu!" Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Cô nói vậy là sao? Lừa tôi?"

Dao Trì gật đầu: "Đúng vậy! Dù cậu có tiến vào cảnh giới Tế Đạo, cậu cũng không thể ngăn nhà tù số bảy sụp đổi!"

"Cô nói cái gì?"

Mắt Diệp Bắc Minh lập tức đỏ ngầu!

Sâu trong đôi mắt, toàn là tơ máu!

VùI

Anh bước ra một bước, Hỗn Độn đế huyết lập tức bùng lên, anh đưa tay ra bóp cổ khối cơ thể của Bất Hủ Lộng Nguyệt: "Dao Trì! Không ngờ cô lại dùng loại chuyện này lừa tôi!"

"Cô đáng chết!"

Giọng nói đầy giận dữ của Diệp Bắc Minh vang lên như tiếng sấm!

Äm ầm!

Mặt đất xung quanh ầm ầm nổ tung, đất đai trong phạm vi trăm mét xung quanh lún xuống vài mét, hoàn toàn bị sức mạnh bạo phát của Diệp Bắc Minh nghiền áp lún xuống!

Dao Trì bình tĩnh lạ thường, không có phản kháng.

Trái lại còn nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ bình tĩnh!

Tuy là cơ thể của Bất Hủ Lộng Nguyệt, nhưng giờ phút này, cô ta lại là người nắm cảm giác!

Cho nên.

Cô ta tuyệt đối có thể cảm nhận được cái cảm giác hít thở không thông này!

Đường đường là nữ đế, thế mà lại bị người ta bóp cổ, thật khó tin!

"Diệp Bắc Minh, trước đây bổn đế chỉ muốn tìm lại cơ thể, cho nên mới lừa cậu! Bổn đế nghĩ, cậu sẽ không sống được mấy nữa ở Nguyên Thủy Chân Giới!"

"Cho nên, có lừa cậu hay không, vốn không cần nghĩ!" Dao Trì nói.

"Tiếp tục đi!"

Diệp Bắc Minh gầm nhẹ.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc...

Năm ngón tay không ngừng siết chặt, cổ của Bất Hủ Lộng Nguyệt phát ra tiếng xương bị bóp, có thể vỡ nát bất cứ lúc nào!

Dao Trì nói tiếp: "Nhưng, thiên phú và thực lực của cậu!"

"Với cả số kiếp khủng bố và sức bật kinh người mà cậu thể hiện ra khiến Bổn đế nghĩ, tương lai của cậu chắc chắn không chỉ như này!"

"Có lẽ, cậu thật sự có thể trở thành một vị Đại đế!" Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Đây chính là lý do để cô lừa tôi?"

"Nếu đúng là vậy, thì đời này cô đừng hòng thu thập được các Đế Thi khác nữa! Tôi sẽ giết chết cô ngay bây giờ!"

Nét mặt Dao Trì sầm xuống, lạnh giọng nói: "Nếu Bổn đế nói cho cậu biết một tin tức cuối cùng, mà tin này thật sự có thể cứu vãn nhà tù số bảy. thì sao?"

"Cô vẫn còn muốn lừa tôi à?"


Cuối cùng, anh buông lỏng năm ngón tay rai

Trên cổ Bất Hủ Lộng Nguyệt hiện ra một vết bầm xanh tím!

"Nói!"

"Dùng một thanh binh khí Đại Đế, là ổn định được toàn bộ nhà tù số bảy!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.