Diệp Bắc Minh bước ra một bước, chắn trước người Bất Hủ Nhan: "Đồ, nói lắp! Anh, cho tôi? Cơ hội ư?"
"Tôi cũng, cho anh, một cơ hội! Quỳ xuống, tôi cho anh, được toàn thây!"
Anh bắt chước giọng điệu của Tuyết Bạch Y! Cứ nói một, hai chữ là ngừng lại một chút!
Tuyết Bạch Y tức xanh mặt: "Cậu quả là đáng chết! Ông đây sẽ cho cậu biết, kết quả của việc chế nhạo ông đây!"
"Biết Tuyết tộc bọn tôi có nguồn gốc như nào không? Đó là người mà cậu mãi mãi không thể trêu vào!"
Cực kỳ thị huyết và cuồng nộ! Anh ta đưa bàn tay thon dài ra, nghiền áp về phía Diệp Bắc Minh! Chỉ có một chữ, giết!
Thấy bàn tay từ trên trời giáng xuống nghiền ép mình, Diệp Bắc Minh cũng bừng bừng lửa giận, anh giãm mạnh chân một cái!
Không những không né tránh, ngược lại còn lao về phía chưởng phong của Tuyết Bạch Y như một ngôi sao băng!
"Cậu đúng là chui vào chỗ chết! Người dám tiếp một chưởng của Tuyết Bạch Y tôi còn chưa ra đời đâu!"
Mặt Tuyết Bạch Y lạnh như băng!
Năm ngón tay nện xuống!
Đánh thẳng vào đỉnh đầu Diệp Bắc Minh!
"Diệp công tử, dừng tay!"
"Diệp công tử hãy suy nghĩ lại!"
Bất Hủ Động Hư và Bất Hủ Nhan vẫn đang trong trạng thái ngẩn ngơ.
Họ còn chưa rõ sao đột nhiên Diệp Bắc Minh và Tuyết Bạch Y lại cãi nhau!
Mãi đến khi thấy hai người đánh nhau! Lúc này hai người mới có phản ứng! Không phải họ lo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670727/chuong-4888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.