Chương trước
Chương sau
"Cái... cái gì?"

Dao Trì kinh ngạc đờ cả người, nói lắp luôn rồi!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động: "Đù mét! Nhóc con, thật hay giả vậy? Trước đây cậu có thể lĩnh ngộ công pháp võ đạo trong phút chốc đã là

rất giỏi rồi!"

"Về sau, thiên phú của cậu kém đi còn gì? Sao đột nhiên nhoáng cái đã lĩnh ngộ được phép tắc Hư Không vậy?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi cũng không biết, tôi đọc thầm phép tắc Hư Không tầng một trong đầu một lần!"

"Không cẩn thận lĩnh ngộ luôn."

Dao Trì hơi ngây ngốc: "Không cẩn thận... lĩnh ngộ luôn...?" "Diệp Bắc Minh, cậu thử thi triển một lần xem nào!"

Diệp Bắc Minh giơ tay kết quyết, thi triển phép tắc Hư Không! Không gian xung quanh, trở nên mơ hồ!

Mọi thứ như dừng lại!

Anh bước ra một bước, xuyên thẳng qua bức tượng của đại đế Bất Hủ, xuất hiện ở một phía khác của đại điện!

Dao Trì kinh ngạc thốt lên: "Đi xuyên qua hư không, Diệp Bắc Minh, ngươi thành công thật rồi?"

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mừng rỡ: "Ha ha ha ha, thiên tài mà bổn tháp quen đã trở lại rồi!"

Dao Trì vẫn khó mà tin được!

Đây là phép tắc Hư Không cấp Đại Đế, thế mà Diệp Bắc Minh lại có thể lĩnh ngộ trong vòng một khắc đồng hồ!

Chẳng lẽ cậu ấy có tư chất của Đại Đế thật?

Cùng lúc đó, Nguyên Thủy Chân Giới, Trung Đại Lục.

'Trong một mật thất xa hoa!

Trên cái bàn thờ cao, để một chiếc bình ngọc nho nhỏ.

Bùm! Một tiếng, cái bình nhỏ nổ tung, một tia huyết quang bản ra. Ngưng tụ thành một đám huyết vụ, hóa thành một hư ảnh hình người!

Ở trong góc mật thất, một lão giả kinh ngạc mở mắt ra: "Một tia thần hồn và máu mà con để lại, đã phải dùng đến rồi ư?"

"Bất Bại, bản thể của con, mất rồi à?" Huyết vụ cuồn cuộn lên!

Cuối cùng, hóa thành hình một thiếu niên chừng mười sáu mười bảy tuổi!

Hơi thở cực kỳ yếu ớt, cảnh giới cũng chỉ ở cảnh giới Bản Nguyên, gần như ngang với không có gì!

"Sư phụ, bản nguyên của con đã chết, thần hồn cũng bị diệt! Bị người ta giết chỉ với một ngón tay!"

Người thiếu niên chính là Bất Hủ Bất Bại.

Lão giả nhíu mày: "Lần này con về tộc Bất Hủ, không phải là để tham gia cuộc so tài trong tông, mang Bất Hủ Đế Kim về à?"


"Vi sư biết thực lực của con, nếu liều mạng, cảnh giới Tế Đạo tầng một có ra tay với con, con vẫn cầm cự được mười hiệp!"

"Chỉ một tên cảnh giới Đại Năng tâng năm, mà có thể giết con chỉ bằng một ngón tay? Con đừng lừa vi sư nữa, rốt cuộc chuyện này là sao?"

Bất Hủ Bất Bại trầm mặt!

Nhớ lại cảnh tượng vừa nấy!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.