Vào khoảnh khắc bước ra khỏi thông đạo không gian. Một tòa kiến trúc cổ xưa hiện ra trước mặt.
Cung điện trải dài bất tận, quy mô vô cùng khổng lồ, nhìn không thấy điểm cuối!
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: "Nhóc con, nơi này hẳn là tổ điện của tộc Bất Hủi"
"Ơ, các thanh niên của tộc Bất Hủ, đa số đã đến đây rồi!" "Xem ra, cuộc so tài trong tộc Bất Hủ sắp đi đến hồi kết." "Đi, đi xem xem!"
Bóng dáng Diệp Bắc Minh nhoáng một cái đã đến trước một bức tường cung cao trăm trượng.
Một cánh cổng bằng đồng đang mở hé, phía sau cánh cổng là một quảng trường rộng lớn, hàng chục nghìn người đã tập trung trên quảng trường!
Cuối quảng trường là một ngôi thần điện!
Mười nghìn bậc thang nối quảng trường với thần điện!
Trên bậc thang, rất nhiều thanh niên của tộc Bất Hủ đang dốc sức leo. lên!
Rất rõ ràng, bọn họ đều đang nhăm đến ngôi thần điện kia!
"Lại là bậc thang nữa à? Chẳng lẽ mấy tên này không có tí sáng tạo nào à?”
Diệp Bắc Minh than phiền. Đôi mắt lóe sáng!
Người đang ở chỗ bậc thang cao nhất là Bất Hủ Lộng Nguyệt, cô ta đã leo đến bậc hơn chín nghìn, mắt thấy sắp lên đến đỉnh!
Bất Hủ Trục Nhật rớt sau cô ta mười mấy bậc! Xuống tiếp nữa, Bất Hủ Bất Bại! Đang tụt sau hai người kia khoảng năm mươi bậc!
Những thanh niên trẻ khác đều ở bậc sáu bảy nghìn, ba người này đang dẫn đầu một cách áp đảo!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670707/chuong-4868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.