"Cảnh giới Tế Đạo cấp năm bị trọng thương, cảnh giới Tế Đạo cấp hai không quỳ xuống thì có thể làm thế nào?" Có người đỏ mặt tía tai nói.
Cổ Kiếm Trần cúi đầu, đôi môi run run: "Diệp công tử, xin cậu tha cho. tôi, tôi... là bị ma xui quỷ khiến, là tôi có lỗi với cậu!"
"Xin cậu đừng trách tôi..."
"Được."
Diệp Bắc Minh gật đầu.
"Thật sao? Cảm ơn, cảm ơn Diệp công tử!" Cổ Kiếm Trần kích động, vừa ngẩng đầu lên.
Một cơn gió lạnh ập vào ngay trước mặt, theo sau là một cái tát của Diệp Bắc Minh!
Cổ Kiếm Trần nổ tung tại chỗ, hoàn toàn hóa thành sương máu, thần hồn của ông ta vừa mới lao ra khỏi màn sương máu!
Diệp Bắc Minh liền xé nát nó thành từng mảnh!
Như không có chuyện gì, hắn quay người nhìn Cổ Bất Chính: "Ông có thể đại diện cho Cổ gia được không?"
Đôi mắt của Cổ Bất Chính đỏ ngầu, ông ta đứng dậy, mặc dù bị thương nặng, gật đầu: "Có thể, Diệp công tử... không biết... có gì dặn dò?"
"Trời ơi....... Hàng trăm ngàn tu võ giả có mặt gần như ngất đi! Cảnh giới Tế Đạo cấp 5 lại hỏi... có gì dặn dò?
Giọng nói Diệp Bắc Minh lạnh lùng: "Tôi biết ông đang nghĩ gì, tạm thời phục tùng, đợi trở về Cổ gia khôi phục thực lực, dùng mọi thủ đoạn giết tôi!"
"Muốn biết bí mật trên người tôi? Muốn biết vì sao tôi lại mạnh như vậy?”
"Cổ Bất Chính, tôi cho ông cơ hội này!" Giọng nói vô cùng tự tin!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670698/chuong-4859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.