Chương trước
Chương sau
“Vô địch rồi? Mùi vị lâu rồi không gặp đấy!”

Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi.

Nhìn chằm chằm Đỉnh Phù Đồ ở gần hắn nhất, trong mắt ánh lên một tia sáng: "Không phải ông muốn giết tôi sao? Chạy gì thế?"

Đỉnh Phù Đồ sợ tới mức tê cả da đầu, vội vàng lùi lại! Thúc Địa Thành Thốn!

Trong vòng một phần nghìn của hơi thở, Diệp Bắc Minh đã đáp xuống trước mặt Đỉnh Phù Đồ, đưa tay tóm lấy cổ họng ông ta!

"Diệp Bắc Minh, mẹ kiếp, ngươi coi ta là cái gì chứ? Cổ của một cảnh giới Tế Đạo là thứ mà ngươi muốn tóm thì tóm sao?”

Đỉnh Phù Đồ tức giận!

Dường như đã quên vừa rồi Diệp Bắc Minh đã dùng tay bóp nát một binh khí Tế Đạo!

Lại tung ra một cú đấm vào tay Diệp Bắc Minh! Phụt-! Khoảnh khắc hai người tiếp xúc, nắm đấm của Đỉnh Phù Đồ nổ tung!

Đau đến mức ông ta hét lên một tiếng thảm thiết, cổ bị một bàn tay tóm chặt!

"Cái gì vậy? Thả ta ra!" Đỉnh Phù Đồ vô cùng cuồng bạo!

Lĩnh vực pháp tắc của cảnh giới Tế Đạo trực tiếp mở ra, bao trùm Diệp Bắc Minh!

Khung cảnh xung quanh thay đổi mạnh mẽ, hóa thành vực sâu đen tối vô tận, một con rồng đen từ dưới vực sâu lao ra!

Há cái miệng lớn ra, muốn nuốt sống Diệp Bắc Minh! "Ở đâu ra con sâu bọ này!"

Diệp Bắc Minh dậm chân một cái.

"Gầm..."

Con rồng đen hét lên, trực tiếp nổ tung!

“Lĩnh vực pháp tắc? Nổ ra cho tai”

Diệp Bắc Minh tung ra một cú đấm, máu Hỗn Độn Đại Đế trong cơ thể hắn sôi trào, một con huyết long đỏ đến ngả đen lao ral

Lĩnh vực pháp tắc của Đỉnh Phù Đồ bị một cú đấm đập nát, nổ tung như một tấm gương!

"Ngươi....."

Thân thể Đỉnh Phù Đồ run lên, cuối cùng cũng nhận ra người trước mặt đáng sợ đến nhường nào!

Lúc này. Bàn tay đó tóm chặt lấy cổ ông ta, một khí tức chết chóc truyền đến!

"Đừng... đừng giết ta, Diệp Bắc Minh... Ồ không, Minh Nhị, ta là sư phụ của con mài!"

Đỉnh Phù Đồ đổi giọng: "Con quên rồi sao? Lúc ở Thần viện Thái Thương, con đã bái ta làm sư phụ!"

"Vậy sao? Tôi nhớ ra rồi, sư phụ tốt của tôi!" Diệp Bắc Minh cười.

Một bàn tay khác tóm lấy, trực tiếp đâm vào bụng Đỉnh Phù Đồ, nắm lấy. đan điền của ông ta, bóp nát!

"A... Đan điền của ta! Tên súc sinh, mẹ kiếp, ngươi lại phế đan điền của ta?"

"Sao ngươi dám?” Đỉnh Phù Đồ hét lên!

Diệp Bắc Minh cười nói: "Đừng vội, còn có nhiều chuyện vui nữa đang chờ ông!"

Bang! Một tiếng vang lớn, Đỉnh Phù Đồ thảm hại rơi xuống đất!


Dưới tay của Diệp Bắc Minh, lại không thể chống đỡ được một đòn nào?

"Tôi vẫn còn một sư phụ nữa nhỉ? Tô Bi Vân, sư phụ tốt của tôi, Đỉnh Phù Đồ đã thành người lợn rồi, ông không đến bầu bạn với ông ta sao?"

Khóe miệng Diệp Bắc Minh hiện lên nụ cười. "Ứcực... Tô Bi Vân nuốt nước bọt.

Ông ta gầm lên: "Mọi người, cùng nhau ra tay đi, sẽ có cơ hội đánh bại tiểu tử này!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.