"Bây giờ cậu nói rõ với mọi người, lão phu từng giao dịch với cậu lúc nào hả?"
"Ừm? Rồi cả tôi lấy mẫu thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn của cậu lúc nào?”
Mười mấy người cảnh giới Tế Đạo, đã chặn hết mọi đường lui!
Phía sau.
Bất Hủ Chiến bước lên một bước, chặn đứng đường lui cuối cùng của Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, cậu giết Bất Hủ Khung, mà còn muốn đi sao? Cậu phải cho lão phu một lời giải thích!"
'Thêm Bất Hủ Chiến nữa, tổng cộng mười lăm vị cảnh giới Tế Đạo!
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bất lực cười khổ: "Nhóc con, có vẻ chúng †a tiêu đời thật rồi..."
Chỉ với một ý niệm, Diệp Bắc Minh đã ra khỏi tháp Càn Khôn Trấn Ngục, đứng ở trên đỉnh tháp: "Tiểu Tháp, ông đã cố hết sức rồi!"
Anh cực kỳ suy yếu!
Gân mạch, xương cốt toàn thân đều đã đứt hết!
Nếu không có viên Hồi Quang Phản Chiếu đan kia, chỉ đứng thôi cũng là hy vọng xa vời với anh!
Ánh mắt lạnh như băng!
Quét qua mười lăm người cảnh giới Tế Đạo ở đây, mắt anh đỏ ngầu, anh nói: "Mười lăm người có mặt ở đây, Diệp Bắc Minh tôi nhớ hết rồi!"
"Tốt nhất là các người giết chết tôi!"
"Nếu hôm nay Diệp Bắc Minh tôi không chết, tôi bảo đảm sẽ tiêu diệt hết tất cả các người, và cả thế lực đằng sau các người!"
Anh nói xong. "Ha ha ha hai" "Nhóc con, cậu làm lão phu buồn cười quái”
"Chỉ bằng cậu? Mà đòi tiêu diệt chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670659/chuong-4820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.